Fifteenth Afternoon – Sự Cương Quyết Nửa Vời – Halfway Resolution – Song ngữ

English: Joseph Goldstein.

Việt ngữ: Nguyễn Duy Nhiên.

Compile: Lotus group.

 

 

Fifteenth Afternoon – Sự Cương Quyết Nửa Vời – Halfway Resolution

   Open your eyes enough to be looking down at the floor

   a foot or so in front of you, without focusing on anything.

   The hands can be held palms upwards,

   one on top of the other, loosely in the lap.

 

In the sitting practice, stillness of body is a great help in achieving stillness of mind. As a way of making the concentration strong, at the beginning of some sittings, make a resolution not to change position for that hour. The first few times might be difficult, but if the resolution is impeccable, you can sit and observe whatever comes. Even if you find the mind getting restless or reactive or tense or filled with aversion towards pain, there’s value in making the resolution and fulfilling it. Both the concentration and effort factors are greatly strengthened, and after the first few hour sittings you will find that it becomes easier to stay still.

Trong khi ngồi thiền, giữ cho thân được an tịnh có một ảnh hưởng rất lớn đến sự an tịnh của tâm. Một phương cách để gia tăng định lực là trước mỗi giờ ngồi thiền, bạn nên nhất quyết rằng mình sẽ không thay đổi thế ngồi trong suốt một giờ đó. Những lần đầu có thể rất là khó khăn, nhưng nếu bạn có một nghị lực vững mạnh, bạn có thể ngồi và quan sát bất cứ chuyện gì xay ra. Cho dù bạn có cảm thấy tâm mình trở nên bất an, bồn chồn, căng thẳng hay là đang đương đầu với cái đau, điều trọng yếu là khi đã quyết định một cái gì rồi bạn hãy giữ nó cho đến cùng. Ðịnh lực và sự tinh tấn của bạn sẽ được tăng trưởng mãnh liệt và sau vài lần ngồi như vậy, bạn sẽ cảm thấy việc ngồi yên trở nên dễ dàng hơn.

 

Keep the mind in a place of non-resistance to any object at all. Then nothing becomes an obstacle or hindrance. All objects of mind or body, internal or external, pass by, in the clear field of awareness. Make no movement of the mind toward or away from any object: non-doing of mind. Then there will be a perfect stillness and balance in which one sees clearly, in the moment, the arising and passing away of the breath, of sensations, of thoughts, of emotions, of sounds, of smells, of images.

Hãy giữ cho tâm bạn luôn ở trong một trạng thái bất bạo động, khi quán chiếu

bất cứ một đối tượng nào. Ðược như vậy thì sẽ không có gì lại là một chướng ngại hay khó khăn cả. Mọi đối tượng của thân hay tâm, nội hay ngoại, đều đi ngang qua trong một không gian chánh niệm. Ðừng vận dụng tâm để chạy theo hay là trốn tránh bất cứ một đối tượng nào: một sự bất động của tâm ý. Khi ấy tâm ta sẽ trở nên tĩnh lặng và quân bình, nhờ đó ta có thể nhìn thấy một cách rõ ràng, trong mỗi giây phút, sự sanh diệt của từng hơi thở, từng cảm thọ, tư tưởng, cảm giác, âm thanh, mùi vị và hình ảnh.

 

Be aware of the flow of impermanence. There is nothing to hold on to, nothing to grasp at. There is a paragraph at the end of Mount Analogue which illustrates the force of this flow and the appropriate stance to take:

Hãy ý thức được dòng vô thường. Không có gì để cho ta nắm bắt, không có gì để quyến luyến cả. Trong đoạn cuối của Mount Analogue, có ví dụ cho ta thấy sức mạnh của sự vô thường và một thái độ thích hợp cho ta.

 

   Vô thường – mọi thứ đều thay đổi, không có gì còn lại mà không thay đổi.

 

Never halt on a shifting slope. Even if you think you have a firm foothold, as you take time to catch your breath and look at the sky, the ground will settle little by little under your weight. The gravel will begin to slip imperceptibly and suddenly it will drop away under you and launch you like a ship. The mountain is always watching for a chance to give you a spill.

Ðừng bao giờ dừng lại trên một triền núi cao. Cho dù anh có nghĩ rằng bàn chân mình đang đứng vững vàng, vì khi anh dừng lại để thở và nhìn trời cao, thì đất dưới chân cũng đang bắt đầu lún xuống vì sức nặng của anh. Những viên đá sỏi sẽ rơi ra từ từ và rồi đột nhiên tất cả sẽ sụp đổ dưới chân anh và phóng anh đi như một chiếc tàu hạ thủy. Ngọn núi lúc nào cũng chờ đợi một cơ hội để hất ngả anh.

 

There is no time to stop, even for a moment, to try to hold on. With every moment of trying to cling, we get caught up, carried away by our thoughts, projections and concepts.

Không có thì giờ để cho ta ngừng nghỉ, cho dù trong một chốc, để ta nắm bắt. Mỗi khi ta cố gắng níu kéo một cái gì, ta sẽ bị lôi cuốn, kéo trôi lăn theo những ý nghĩ, ý niệm và sự tưởng tượng về nó.

 

The retreat is now about halfway over; often in the middle of retreats, however long they are, the mind goes through a doldrum. It geta little lazy and lax and restless. The mind starts thinking it has made a big effort all this time, and now it can relax its efforts.

Khóa tu này cũng đã kéo dài gần phân nửa rồi. Thường thì vào khoảng nửa chương trình, không cần biết khóa tu học dài bao lâu, tâm ta thường đâm ra chán nản. Nó trở nên hơi lười biếng, dễ duôi và bồn chồn một chút. Ta tự nghĩ rằng, mình đã cố gắng tinh tấn từ lúc mới bắt đầu đến giờ, lúc này mình có thể nghỉ ngơi một chút được.

 

It takes a great stirring up of energy,

not to let the mind sink into a lull.

 

Be mindful of this. Now is the time to arouse energy, not to slacken. Think of how very much you have done in the first two weeks. Think back to when you first started and how difficult it was to sit still for just an hour. A great strength of mind has been developing, a momentum of concentration and mindfulness. The beginning of the retreat was laying the foundation, overcoming the gross kind of hindrances, the kind that prevents us from sitting still even for an hour. Those initial difficulties have been more or less successfully dealt with. The mind has settled down. It has begun to penetrate, begun to see how the mind-body process is working. Insight is maturing. It is difficult to see it in ourselves because the changes are happening almost imperceptibly moment to

moment. But the practice is slowly deepening. Even more can yet be done in the remaining time. It takes a great stirring up of energy not to let the mind sink into a lull.

Hãy có chánh niệm về việc này. Ðây là lúc để ta gia tăng nghị lực, chứ không phải là lúc để giải đãi. Hãy nghĩ lại công lao tu tập của bạn trong hai tuần vừa qua. Nhớ lại giai đoạn mới bắt đầu, ngồi yên trong một tiếng đồng hồ nó khó khăn đến đâu. Bây giờ thì bạn đã khai triển được một sức mạnh trong tâm, một năng lực của định và quán. Giai đoạn đầu của khóa tu là để xây nền móng, để vượt qua những khó khăn thô lậu, những loại trở ngại không cho bạn ngồi yên trong một tiếng đồng hồ. Những khó khăn đó có lẽ cũng đã được ta vượt qua hết một phần nào rồi. Tâm ta đã tĩnh lặng xuống. Nó bắt đầu thẳm thấu, bắt đầu quán chiếu và thấy được tiến trình làm việc của thân tâm. Trí tuệ đang trưởng thành. Sự biến đổi của thân tâm rất khó có thể nhận diện được, vì nó thay đổi một cách vô tri giác trong mỗi giây phút. Nhưng sự tu tập đang dần dần trở nên thâm thúy. Trong thời gian còn lại, chúng ta hoàn tất nhiều lắm. Lúc này ta phải biết vận dụng năng lực để giữ cho tâm mình đừng rơi vào tình trạng mê ngủ, hôn trầm.

 

   Renew the effort to maintain silence. Silence is an energy giver.

   It creates a clarity in which all the aspects of the mind are clearly seen.

 

Renew the effort to maintain silence. Silence is an energy giver. It creates a clarity in which all the aspects of the mind are clearly seen. If every time restlessness or sloth or laziness arises, we begin talking, the opportunity is missed to see through it. Silence enables us to be attentive to what is going on, to all the ups and downs. The purpose of meditation is not to sit back in a state of bliss for a month. It is to experience the totality of the mind and body. To experience fully all the pains and aches, all the blissful sensations, all the times of sharp focus, all the restlessness and boredom. Silence provides the space of solitude in which all of this can be clearly seen. A lot of talking creates a spiraling downward. We become restless; we start talking; then it becomes even more difficult to concentrate and the mind becomes yet more restless. Making effort, rousing energy and creating solitude around yourself will intensify the practice. No one can be sure when the opportunity for practice will come again. There are very special circumstances for us in this environment. It is the perfect place to explore ourselves, to find out who we are. Don’t waste the opportunity.

Một lần nữa, ta hãy nhất quyết duy trì một sự thinh lặng. Thinh lặng là cội nguồn của sức mạnh. Nó tạo nên một sự trong sáng, nhờ vậy mà mọi hình trạng của tâm đều có thể được hiển bày rõ ràng. Nếu cứ mỗi lần những bồn chồn, lười biếng, uể oải trong ta khởi lên, ta lại mở miệng để nói, thì ta sẽ mất đi một dịp để quán chiếu chúng. Sự thinh lặng giúp cho ta ý thức được những gì đang xảy ra, những thăng và trầm. Mục đích của thiền quán không phải là để ngồi yên với sự an lạc trong một tháng trời. Nhưng là để kinh nghiệm được sự nhất như của thân và tâm. Kinh nghiệm một cách trọn vẹn mọi đau nhức, mọi cảm giác an lạc, tất cả những uể oải, buồn chán và những khi tâm ta đạt được một sự tập trung sắc bén. Sự thinh lặng tạo cho ta một không gian tĩnh mịch, để cho ta có thể quán sát được các hiện trạng này. Nói chuyện nhiều sẽ tạo nên một vòng xoắn ốc đi xuống. Khi ta bất an, ta bắt đầu nói chuyện, sự nói chuyện khiến cho ta mất định lực và vì vậy tâm ta lại càng thêm bất an. Tinh tấn, nghị lực và tạo một không gian tĩnh lặng chung quanh mình sẽ làm gia tăng thêm sức mạnh cho sự tu tập. Ðâu ai có thể biết chắc được chừng nào ta mới lại có một dịp tu tập như thế này. Trong hoàn cảnh này chúng ta đang có những điều kiện rất là đặc biệt. Nơi đây rất là lý tưởng để ta có thể thám hiểm vào chính mình, tìm thử coi ta thật sự là ai. Ðừng lãng phí đi cơ hội quí báu này.

Another great help in rousing mindfulness is slowing down. Slow down your actions. Make every movement of the body all day long an object of meditation. From the moment of getting up to the moment of going to sleep, notice everything very clearly, very sharply: every movement in bathing, in dressing, in eating. Our habitual way of doing things is to rush, toppling forward into the next moment or the next activity, being always in transition. Make an effort to settle back into the moment. There’s no hurry. There is no place to go. The whole purpose of being here is to cultivate the ability to notice what’s happening in the moment. Don’t force or strain. Settle back without planning or anticipating. Keep a relaxed but sharply attentive mind. The mind will penetrate to deeper and deeper levels. Keeping silence and slowing down helps not only ourselves but everyone around us. When we see someone else speeding along, it awakens that in us. In seeing someone else be mindful, we ourselves become more awake. Be aware of the value and help you are to others. The retreat is a beautiful balance; working on ourselves in silence and solitude, yet being in the supportive atmosphere of a group.

Một yếu tố nữa có thể giúp ta gia tăng chánh niệm là từ tốn lại, chậm lại. Hành động một cách chậm rãi. Hãy coi mỗi hành động của ta trong ngày như là một đối tượng của thiền quán. Từ khi vừa mới thức dậy cho đến khi đi ngủ, ghi nhận mọi việc xảy ra một cách rõ ràng và sáng suốt: trong mỗi hành động khi tắm rửa, khi thay đồ, khi ăn uống. Chúng ta bấy lâu nay có thói quen làm việc gì cũng phải vội vã, đổ nhào tới giây phút tương lai, lao vào một hoạt động kế tiếp lúc nào cũng ở

trong một giai đoạn chuyển dịch, nối tiếp. Hãy cố gắng an trú trong giây phút hiện tại này. Không có gì đáng để cho ta phải vội vã hết. Không có một nơi chốn nào để đi đến cả. Mục đích của chúng ta ở đây là để vun xới khả năng ghi nhận những gì đang xảy ra trong giây phút hiện tại. Ðừng ép buộc, cũng đừng nỗ lực quá. Hãy an trú trong giây phút này, đừng toan tính hay dự liệu một cái gì trong tương lai. Giữ tâm mình cho được thoải mái, nhưng với một chánh niệm sâu sắc. Tâm ta sẽ dần dà thâm nhập vào những trình độ sâu thẳm hơn. Sự thinh lặng và thái độ từ tốn không những chỉ giúp ích cho chính mình, mà còn cho những người chung quanh ta nữa. Khi chúng ta thấy một người nào đó đang vội vã, nó sẽ khơi dậy tính hấp tấp trong ta. Và khi ta thấy một người hành động khoan thai, có chánh niệm, tự nhiên ta cũng sẽ giữ chánh niệm. Hãy ý thức được giá trị và ích lợi của mình đối với những người khác. Khóa tu là một sự quân bình thật đẹp: tự tu trong thinh lặng và tĩnh mịch, nhưng cũng vừa tạo một môi trường giúp đở cho cả nhóm.

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://theravada.vn/ba-muoi-ngay-thien-quan-loi-mo-dau/
  2. https://tienvnguyen.net/images/file/lHJ4Mqq01wgQAPRx/30-ngaythienquan.pdf
  3. https://www.tienvnguyen.net/images/file/8hKjNaq01wgQAKJW/the-experience-of-insight.pdf
  4. Photo 2: http://evdhamma.org/index.php/documents/buddhist-meditation/item/68-thien-phat-giao-song-ngu
  5. Photo 3: http://evdhamma.org/index.php/dharma/dharma-lessons/item/1085-thay-biet-dung-nhu-that-song-ngu
  6. Photo 4: http://evdhamma.org/index.php/dharma/dharma-lessons/item/288-43-buoc-dau-hoc-thien-song-ngu
  7. Photo 5: http://evdhamma.org/index.php/culture/stories-truyen/item/1118-doi-pho-voi-nguoi-kho-tinh-song-ngu
  8. Photo 6: http://evdhamma.org/index.php/culture/stories-truyen/item/1118-doi-pho-voi-nguoi-kho-tinh-song-ngu