Chữa đầu không tóc – To Cure Baldness – Song ngữ

English: Tetcheng Liao

Việt ngữ: Hòa Thượng Thích Tâm Châu

Compile: Lotus group

 

 

To Cure Baldness – CHỮA ĐẦU KHÔNG TÓC

 

Once upon a time, there was a man who was completely bald. He felt very cold in winter and hot in summer. He was stung by gadflies and mosquitoes. He suffered from his baldness day and night.

Xưa có người đầu không tóc, mùa Đông bị rét quá, mùa Hạ bị nóng quá, lại bị ruồi muỗi bám-rỉa ngày đêm, khổ-não khó chịu.

 

One day, he went to see a specialist well known for his medical and surgical practice and said, “Great Master! Would you cure my baldness?”- Taking off his hat, the doctor revealed to him that he too was bald and said, “I have the same trouble as you. If I could cure it, I would have done so with myself long time ago.”

Biết ông thầy thuốc có nhiều phương-thuật, người ấy đến nói chuyện: “Xin thầy làm ơn chữa giúp tôi cái đầu không tóc này!” không ngờ, ông thầy thuốc đầu cũng không tóc, ông nhấc mũ bảo: “Ông trông đầu tôi, tôi cũng bị bệnh ấy, đau-khổ lắm. Nếu tôi chữa được, tôi chữa khỏi bệnh tôi trước rồi sẽ giúp ông!” 

 

So are the people at large. Suffering from the agonies of birth, old age, sickness and death, people seek for immortality. They hear Sramanas, Brahmans etc, are the best doctors in the world who know now to cure all kinds of diseases. They go to a Brahman and say, “Would you release us from the pain of impenitence and transmigration and help us live in happiness and immortality?”- The Brahman tells them, “I also suffer from those agonies that you feel. So I’m looking for immortality, which I can’t find. If I was able to make you get it, I would get it first for myself and then for you too.”- The Brahman is just like the bald man getting weary in vain for his healing. 

Người đời bị sinh, lão, bệnh, tử xâm-phạm tổn-não, muốn cầu trường sinh bất tử. Nghe biết ở đời có những bậc Sa-Môn, Bà-la-môn, lương-y v.v… chữa lành mọi bệnh, người đời đến những nơi đó nói: “Kính xin ngài làm ơn trừ-khử giúp tôi bệnh vô-thường sinh-tử, để được ở nơi yên-vui mãi mãi không biến-đổi!” Bà-la-môn… đáp: “Chúng tôi cũng lo bệnh vô-thường, sinh, lão, bệnh, tử ấy và chúng tôi cũng mong cầu thấy được nơi trường-tồn mà mãi vẫn không được. Nay chúng tôi nếu làm cho ông được, chúng tôi hãy tự làm cho chúng tôi đã!” Như người đầu không tóc kia, không biết, làm nhọc-mệt mình mà không thể khỏi được. (21)

 

Chú thích:

  • (21) Đoạn trên nói: Cần tự-giác, tự-độ.

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. http://www.buddhism.org/Sutras/2/FablesSutra.htm
  2. https://tienvnguyen.net/a615/kinh-bach-du-sakyamuni-s-one-hundred-fables
  3. https://phatphapungdung.com/phap-bao/kinh-bach-du-thich-tam-chau-dich-113682.html
  4. https://daitangkinh.net/?f=Kinh-Bach-Du/2