Khéo Phản Ứng – Skillful Response – Song ngữ

 

English: Marshall Goldsmith.

Việt ngữ: Nguyễn Văn Tiến.

Compile: Lotus group.

Learn to Respond, Not React!

Hãy Học Cách Ứng Xử, Thay Vì Phản Ứng!

 

One of my favorite stories is a lesson about taking responsibility for our own lives. It is about learning to respond rather than react when we are confronted by “life”. I heard this simple Buddhist story many years ago, and it goes like this:

Một trong những câu chuyện tôi yêu thích là bài học nói về trách nhiệm trong cuộc đời chúng ta. Đó là sự học hỏi cách ứng-xử thay vì phản-ứng khi chúng ta phải đối mặt với “cuộc sống”. Tôi đã nghe câu chuyện Phật Giáo đơn giản nầy nhiều năm trước đây, và câu chuyện xảy ra như thế nầy:

 

A young farmer paddled his boat vigorously up river. He was covered with sweat as he paddled his boat upstream to deliver his produce to the village. It was a hot day, and he wanted to make his delivery and get home before dark.

Một nông dân trẻ chèo thuyền mạnh mẽ lên thượng-nguồn của dòng sông. Mồ hôi của anh đổ ra như tắm, khi anh chèo thuyền ngược dòng nước (từ phía thấp lên cao) để giao các sản phẩm của anh đến dân làng. Đấy là một ngày trời nóng bức, và anh muốn giao hàng cho xong, để anh về nhà trước khi trời tối.

 

Một nông dân chèo thuyền lên thượng-nguồn của sông

 

As he looked ahead, he spied another vessel, heading rapidly downstream toward his boat. He rowed furiously to get out of the way, but it didn’t seem to help.

Khi anh nhìn về phía trước, anh nhìn thấy một chiếc tàu lớn, nhanh chóng tiến xuống từ thượng-nguồn đâm về phía thuyền của anh. Anh chèo nhanh như điên để tránh đường, nhưng không còn kịp nữa.

 

He shouted, “Change direction! You are going to hit me!” The boat came straight towards him anyway. It hit his boat with a violent thud. The young man cried out, “You idiot! How could you manage to hit my boat in the middle of this wide river?”

Anh hét to lên, “Hãy đổi hướng! Ông sắp sửa đụng vào thuyền tôi rồi!” Con thuyền kia tiến thẳng ngay vào thuyền anh. Thuyền kia đâm mạnh vào thuyền anh bằng một tiếng đập mạnh dữ dội. Người thanh niên kêu to lên, “Ông là người lái thuyền ngu xuẩn, nên thuyền ông mới đâm vào thuyền tôi, ngay giữa con sông rộng như thế nầy.” 

 

As he glared into the boat, seeking out the individual responsible for the accident, he realized that there was no one. He had been screaming at an empty boat that had broken free of its moorings and was floating downstream with the current.

Khi anh nhìn chằm chằm vào trong thuyền, tìm kiếm người chịu trách nhiệm cho tai nạn nầy, anh nhận ra trên thuyền không có ai cả. Anh đã la hét vào một chiếc thuyền trống, đã bị bứt ra khỏi nơi neo thuyền, rồi thuyền theo dòng nước phóng xuống hạ-nguồn.

 

  … anh nông dân nhận ra trên thuyền không có ai cả…

 

The interesting thing is that we behave one way when we believe that there is another person at the helm. We blame that stupid, uncaring person for our misfortune. We get angry, act out, assign fault, and play the victim. In other words, we are not engaged in a positive way for ourselves, but in a negative and defensive way that makes nothing better!

Điều thú vị là chúng ta cư xử theo một cách khác, khi chúng ta tin rằng ở thuyền bên kia có người đang điều khiển. Chúng ta đổ lỗi cho người kia là ngu ngốc, bất-cần gây chuyện không may cho chúng ta. Chúng ta tức giận, phản ứng, gán lỗi, và tự cho mình là nạn nhân. Nói cách khác, chúng ta không tham gia tích cực, mà phản ứng tiêu cực và phòng thủ, thành ra chúng ta chỉ làm cho tình hình tệ hơn!

 

Are You Yelling out at an Empty Boat? – Chẳng-lẽ bạn đi la-mắng vào chiếc tàu không người?

 

We behave more calmly when we know that what is coming towards us is an empty boat. With no available scapegoat, we don’t get upset. We make peace with the fact that our misfortune was the result of fate or bad luck and we do our best to rectify the situation. We may even laugh at the absurdity of a random unmanned boat finding a way to collide with us in a vast body of water.

Chúng ta cư xử bình tĩnh hơn, khi chúng ta biết rằng chiếc thuyền phóng đến gần chúng ta là chiếc thuyền không có người lái. Bởi vì không có người để đổ lỗi, chúng ta không trở nên giận dữ. Tâm chúng ta sẽ mau có sự bình an, bởi vì chúng ta thấy được sự bất hạnh của chúng ta là kết quả của số phận, hoặc do sự kém may mắn, rồi chúng ta cố gắng hết sức để thay đổi tình hình. Chúng ta có thể cười đùa về sự vô lý của một chiếc thuyền không người lái, thình lình xuất hiện đâm vào thuyền của chúng ta trong một vùng sông nước mênh mông.

 

The challenge for all of us is to recognize that there’s never really anyone in the other boat. We are always screaming at an empty vessel. An empty boat isn’t targeting us. And neither are all the people creating the sour notes in the soundtrack of our day. If we start treating all boats as empty, we will have no other choice but to 1) accept what is and 2) change what we can change.

Chúng ta nên hiểu rằng chẳng bao giờ có ai trên chiếc thuyền bên kia cả. Đấy là sự thử thách cho tất cả mọi người. Chúng ta luôn la hét vào một chiếc thuyền không người lái. Chiếc thuyền trống không nhắm đâm vào chúng ta. Và những người tạo ra những giờ phút khó chịu trong một ngày của chúng ta, cũng như thế, họ không nhắm vào chúng ta. Nếu chúng ta bắt đầu xem tất cả mọi chiếc thuyền đều không có người lái, chúng ta sẽ không có sự chọn lựa nào khác, ngoại trừ 1) việc chấp nhận điều đã xảy ra 2) và thay đổi những gì chúng ta có thể thay đổi. 


    … xem tất cả mọi chiếc thuyền đều không có người lái,

                            chúng ta sẽ hạnh phúc hơn…

 

It is up to us to choose how we react to the empty boats in our lives. We can either yell and scream at the empty boats and endure the collision or choose to get out of the way the best we can, accepting what happens, and do our best to continue on our way along the river.

Phương cách chúng ta phản ứng với những chiếc thuyền không người lái trong cuộc đời chúng ta, thì tùy thuộc vào chúng ta. Chúng ta có thể kêu la, gào thét vào những chiếc thuyền không người lái, và chịu đựng tai nạn đụng độ, hoặc là chúng ta cố gắng hết sức tránh đường, chấp nhận những gì xảy ra, và cố gắng hết sức để tiếp tục cuộc hành trình dọc theo dòng sông.

Đừng sợ chết, mà hãy sợ cuộc sống này trống rỗng.

 

Source:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/a1422/hay-hoc-cach-ung-xu-thay-vi-phan-ung-learn-to-respond-not-react-
  2. https://en.wikipedia.org/wiki/Fight-or-flight_response
  3. Photo 2: https://www.alamy.com/a-farmer-rows-a-boat-full-of-guavas-on-his-way-to-vimruli-floating-market-in-jhalakati-bangladesh-image232367618.html
  4. Photo 3: https://komonews.com/news/local/gallery/ghost-ship-adrift-for-months-ends-up-on-whidbey-island
  5. Photo 4: https://www.chieflearningofficer.com/2016/11/16/yelling-empty-boat/
  6. Photo 5: https://www.productiveflourishing.com/empty-your-boat/
  7. Photo 6: http://statusmind.com/life-facebook-status-498/