Gà và vịt – The chicken and the duck – Song ngữ

English: Ajahn Brahm.

Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi.

Compile: Lotus group.

 

Chương 2: Từ Bi – Love and Commitment

15. The chicken and the duck – Gà và vịt

 

This was a favourite story of my teacher, Ajahn Chah of northeast Thailand.

Đây là câu chuyện mà thầy Ajahn Chah của tôi trên miền Đông Bắc Thái Lan rất thích.

 

A newly married couple went for a walk together in a wood, one fine summer’s evening after dinner. They were having such a wonderful time being together until they heard a sound in the distance: ‘Quack! Quack!’

Có đôi tân hôn đi dạo trong rừng sau bữa cơm chiều hè rất đẹp trời. chàng và nàng sánh bước tay trong tay cho đến khi nghe tiếng “Quác, quác” vọng lại từ phía xa.

 

‘Listen,’ said the wife, ‘That must be a chicken.’

‘No, no. That was a duck,’ said the husband.

‘No, I’m sure that was a chicken,’ she said.

‘Impossible. Chickens go “Cock-a-doodle-doo”, ducks go “Quack! Quack!” That’s a duck, darling,’ he said, with the first signs of irritation.

‘Quack! Quack!’ it went again.

‘See! It’s a duck,’ he said.

‘No dear. That’s a chicken. I’m positive,’ she asserted, digging in her heels.

‘Listen wife! That … is … a … duck. D-U-C-K, duck! Got it?’ he said angrily.

‘But it’s a chicken,’ she protested.

‘It’s a blooming duck, you, you …’

“À, kìa anh xem, chắc có con gà”, cô nàng thỏ thẻ.

“Không phải, con vịt” anh chàng đáp.

“Em tin chắc là con gà mà”

“Không thể được. Gà phải gáy ó o chứ. Còn vịt mới kêu quác, quác em ơi”, anh hơi lên giọng. Tiếng “quác, quác” lại vang lên.

“Đó là gà, cưng à” cô nói một cách tự tin trong lúc bước đi nện mạnh xuống đất.

 “Nghe nè, cô vợ của tôi. Đó …là…con…vịt. V.Ị.T, vịt nghe rõ chưa?” Anh trả lời giận dữ.

“Nhưng…con gà” cô nàng tiếp tục chống chế.

“Rõ ràng là con vịt, cô, cô…”

 

And it went ‘Quack! Quack!’ again before he said something he oughtn’t.

The wife was almost in tears. ‘But it’s a chicken.’

The husband saw the tears welling up in his wife’s eyes and, at last, remembered why he had married her. His face softened and he said gently, ‘Sorry, darling. I think you must be right. That is a chicken.’

‘Thank you, darling,’ she said and she squeezed his hand.

‘Quack! Quack!’ came the sound through the woods, as they continued their walk together in love.

Tiếng “quác, quác” lại vang lên cắt ngang lời mà anh chàng không nên thốt ra trong lúc cô nàng thút thít nói: “Nhưng mà…là…con gà.”

Thấy nước mắt người vợ mình mới cưới, anh nhớ lại lý do tại sao anh cưới cô. Anh dịu giọng và nhỏ nhẹ nói:

“Anh xin lỗi em cưng của anh. Anh nghĩ em nói đúng, đó là con gà”

“Cám ơn anh yêu quý của em” cô nàng vừa nói vừa xiết chặt tay chàng.

“Quác, quác” tiếp tục vang lên cả khu rừng trong lúc chàng và nàng tiếp tục sánh bước với tình yêu đang nở hoa.

 

The point of the story that the husband finally awakened to was, who cares whether it is a chicken or a duck? What was much more important was their harmony together, that they could enjoy their walk on such a fine summer’s evening. How many marriages are broken over unimportant matters? How many divorces cite ‘chicken or duck’ stuff?

Điểm chánh của câu chuyện là anh chàng sau cùng “sáng ra” còn tiếng kêu của gà hay vịt đâu có gì là quan trọng. Quan trọng là sự hòa hợp giữa hai người để họ có thể thưởng ngoạn một buổi dạo nên thơ trong một chiều hè đẹp đẽ. Trong đời có biết bao gia đình tan rã vì chuyện không đâu! Gà hay vịt có quan trọng gì mà phải đi đến ly dị nhau?

 

When we understand this story, we will remember our priorities. The marriage is more important than being right about whether it is a chicken or a duck. Anyway, how many times have we been absolutely, certainly and positively convinced we are right, only to find out we were wrong later? Who knows? That could have been a genetically modified chicken made to sound like a duck!

Nghe qua câu chuyện này rồi chúng ta nên phân biệt đâu là vấn đề quan trọng. Hôn nhân dĩ nhiên phải quan trọng hơn chuyện gà hay vịt. Hơn thế nữa đã bao nhiêu lần rồi chúng ta tin – tin một cách chắc chắn, tuyệt đối, nhất quán rằng mình đúng để rồi sau cùng thấy mình sai? Ai biết được đâu nào? Có thể có con gà bị biến đổi gen và gáy như vịt kêu!

 

(For the sake of gender equality and a peaceful life as a monk, each time I tell the story I usually switch around the one who says it’s a chicken and the one who says it’s a duck.)

(Để tôn trọng cả hai phái nam lẫn nữ tôi thường đổi vị trí chớ không nhất thiết bà nói gà ông nói vịt như trong câu chuyện tôi kể trên. Đó cũng là cách bảo đảm sự an tĩnh nội tâm của tôi, một tỳ kheo)

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/p147a879/chuong-2-
  2. https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
  3. https://alearningaday.blog/2016/05/04/confidence-and-commitment/