Chương 6: Lời khuyên để đời – Advice for life – Song ngữ

Opening The Door Of Your Heart, And Other Buddhist Tales Of Happiness

Mở Rộng Cửa Tâm Mình

English: Ajahn Brahm

Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi

Compile: Lotus group

 

Chương 6: Critical Proplems And Their Compassionate Solution – Vấn Đề Nan Giải Và Giải Pháp Nhân Đạo

  1. Advice for life – Lời khuyên để đời

 

In the story above, with the tiger and snake both dead, it was time for the man to do something. He stopped tasting the honey and, with effort, climbed out of the well and walked out of the jungle into safety. Life is not always doing nothing, tasting honey.

 

A young man from Sydney told me that he had once met my teacher, Ajahn Chah, in Thailand, and received the best advice of his life. Many young Westerners interested in Buddhism had heard of Ajahn Chah by the early 1980s. This young man decided to make the long journey to Thailand, for the sole reason of meeting the great monk and asking some questions. It is a long journey. Having arrived in Bangkok, eight hours from Sydney, he took the overnight train, ten hours to Ubon. There he negotiated a taxi to take him to Wat Nong Pah Pong, Ajahn Chah’s monastery. Tired but excited, he finally reached Ajahn Chah’s hut.

Một bạn trẻ ở Sydney nói với tôi rằng anh có gặp thầy Ajahn Chah của tôi một lần và được Ngài khuyên về chuyện đời của anh. Nhiều thanh niên Tây phương quan tâm đến Phật giáo biết Ngài từ thập niên 80. Bạn trẻ nói trên quyết tâm qua Thái Lan để tìm Ngài trước để biết Ngài, sau để xin lời khuyên. Anh đến Bangkok sau tám giờ bay, lấy chuyến xe lửa đêm đi mười tiếng tới Ubon. Từ đây anh đi taxi lên Wat Pah Pong, tự viện của Ngài ngay vì quá mến mộ Ngài.

 

The teacher was famous. He was sitting under his hut, as usual, surrounded by a large crowd of monks and generals, poor farmers and rich merchants, village women in rags and decorated ladies from Bangkok, all sitting side by side. There was no discrimination under Ajahn Chah’s hut. The Australian sat down on the edge of the large crowd. Two hours passed and Ajahn Chah hadn’t even noticed him. There were too many others ahead of him. Despondent, he got up and walked away.

Cốc Ngài chật nức khách đủ thành phần. Tất cả đều ngồi chung dưới một mái nhà không phân biệt tướng hay quân, nông dân nghèo hay thương gia giàu, nhà quê áo vá hay thành thị sang trọng. Anh bạn trẻ người Úc ngồi phía ngoài bìa của đám đông, ngồi đã hai tiếng rồi mà còn chưa được Ngài trông thấy. Còn quá nhiều khách đến trước anh, thất vọng, anh đứng dậy bước ra.

 

On the way through the monastery to the main gate, he saw some monks sweeping leaves by the bell tower. It was another hour before his taxi was due to meet him at the gate, so he too picked up a broom, thinking to make some good karma.

Trên đường xuyên qua tự viện ra cổng, anh thấy một số sư đang quét lá cạnh chuông. Anh bèn lấy chổi quét vì còn một tiếng nữa taxi anh hẹn mới tới đón. Anh nghĩ mình làm được công quả cũng tốt thôi.

 

Some thirty minutes later, while busily sweeping, he felt someone putting their hand on his shoulder. He turned around to see, shocked and delighted, that the hand belonged to Ajahn Chah, who stood smiling before him. Ajahn Chah had seen the Westerner, but had no chance to address him. The great monk was now on his way out of the monastery to another appointment, so he had paused in front of the young man from Sydney to give him a gift. Ajahn Chah said something quickly in Thai, then walked off to his appointment.

Đang lui cui quét – chắc cũng được nửa giờ rồi – anh cảm thấy có tay ai đó đặt lên vai mình. Anh quay lại thấy Ajahn Chah đang đứng trước mặt anh mỉm cười. Anh ngạc nhiên nhưng vui sướng. Ngài thấy anh trong cốc nhưng chưa kịp tiếp anh. Bây giờ trên đường lên chùa cho một cuộc hẹn, Ngài dừng chân cho anh một món quà, Ngài nói gì bằng tiếng Thái rồi rảo bước đi ngay lên chánh điện.

 

A translator–monk told him, ‘Ajahn Chah says that if you are going to sweep, give it everything you’ve got.’ Then the translator left to join Ajahn Chah.

Sư thông dịch nói, “Ajahn Chah bảo rằng nếu anh quét lá, hãy cho tất cả những gì anh có”, rồi lật đật chạy theo Ngài.

 

The young man thought about that brief teaching on the long journey back to Australia. He realized, of course, that Ajahn Chah was teaching him much more than how to sweep leaves. The meaning became clear to him. ‘Whatever you are doing, give it everything you’ve got.’

Người bạn trẻ suy nghĩ nhiều về lời dạy ngắn ngủi của Ajahn Chah trên chuyến trở về Úc dài thậm thượt của anh. Anh biết Ngài dạy anh cái gì đó quan trọng hơn công phu quét lá của anh. Lần lần anh “thấm” được lời dạy của Ngài và làm việc gì anh đều làm với chánh niệm.

 

He told me back in Australia several years later that this ‘advice for life’ was worth a hundred such journeys to distant parts. It was now his creed, and it had brought him happiness and success. When he was working, he’d give it everything he’d got. When he was resting, he’d give it everything he’d got. When he was socialising, he’d give it everything he’d got. It was a formula for success. Oh, and when he was doing nothing, he’d give nothing everything he’d got.

Tại Úc nhiều năm sau đó anh kể lại cho tôi nghe lời khuyên của Ajahn Chah, “lời khuyên để đời” đáng giá một trăm lần hơn chuyến đi Thái Lan xa xôi của anh. Giờ đây lời ấy là tâm niệm của anh, tâm niệm từng đem lại cho anh rất nhiều hạnh phúc và thành công. Anh luôn luôn giữ chánh niệm lúc anh làm việc, nghỉ ngơi, xã giao, và cả lúc anh không có gì làm. Chánh niệm là nền tảng của hạnh phúc.

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/p147a882/chuong-5-
  2. https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
  3. https://www.youtube.com/watch?v=2qY-nFuDWOQ