Chương 6: Con rắn bất thiện – The bad snake – Song ngữ
Opening The Door Of Your Heart, And Other Buddhist Tales Of Happiness
Mở Rộng Cửa Tâm Mình
English: Ajahn Brahm.
Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi.
Compile: Lotus group.
Chương 6: Critical Proplems And Their Compassionate Solution – Vấn Đề Nan Giải Và Giải Pháp Nhân Đạo
- The bad snake – Con rắn bất thiện
The final snake-tale in this book is an adaptation of an old Buddhist Jataka story. It shows that ‘to care’ does not always mean to be meek, mild and passive.
Nói về rắn, các câu chuyện tiền thân (Jatakas) của Đức Phật kể rất nhiều. Sau đây là một chuyện mà tôi xin phóng tác để cho thấy từ bi không tất yếu là thụ động hay yếu mềm.
A bad snake lived in a forest outside a village. He was vicious, malicious and mean. He would bite people just for fun—his fun, that is. When the bad snake became advanced in snake-years, he began to wonder what happens to snakes when they die. All his hissing life he had spat scorn on religions and those snakes that, in his opinion, were gullible and susceptible to such nonsense. Now he was interested.
Có con rắn bất thiện sống trong khu rừng gần một làng nọ. Nó đầy ác ý, hiểm độc và bần tiện. Nó cần người vì vui thích riêng của nó. Lúc vào tuổi về chiều nó bắt đầu suy tư đến cái chết của loài rắn; rắn chết vì sao và như thế nào? Chúng có hậu kiếp không? Bấy giờ nó mới để ý đến các vấn đề này, những vấn đề mà trước đây chẳng những nó không tin mà còn khinh miệt và gọi những đồng loại có lòng tin là đồ non dạ non lòng hay tin nhảm nhí.
Not far from the snake’s hole, on the top of a hill, lived a holy snake. All holy people live on the summit of a hill or mountain, even holy snakes. It’s the tradition. One never hears of a holy man living in a swamp.
One day, the bad snake decided to visit the holy snake. He put on a raincoat, dark glasses and hat so his friends wouldn’t recognize him. Then he slithered up the hill to the monastery of the holy snake. He arrived during the middle of a sermon. The holy snake was sitting on a rock with hundreds of snakes listening with rapt attention. Bad snake slithered to the edge of the throng, close to an exit, and began to listen.
Không xa hang của rắn bất thiện có con rắn thánh. Như các thánh khác, rắn thánh an trú trên núi. Một hôm rắn bất thiện quyết định đến viếng rắn thánh. Nó hóa trang để rắn bạn không biết nó là ai rồi lén bò lên tự viện của rắn thánh. Nó đến lúc rắn thánh đang quấn tròn trên tảng đá cao thuyết pháp và hàng trăm rắn khác đang say sưa theo dõi. Nó bò đến một bìa ngoài dừng lại gần lối ra và lắng tai nghe.
The more he listened, the more sense it made. He started to become convinced, then inspired and then, finally, converted. After the sermon, he went up to holy snake, tearfully confessed the many sins of his life, and promised, from now on, he’d be a totally different snake. He vowed in front of holy snake never to bite a human again. He was going to be kind. He was going to be caring. He was going to teach other snakes how to be good. He even left a donation in the box on the way out (when everyone was looking, of course).
Càng nghe nó càng thấm, bài pháp đã thuyết phục được nó. Nó được cải hóa. Nó rất hoan hỷ. Sau buổi pháp thoại nó mạnh dạn lên đảnh lễ rắn thánh, khóc và xin sám hối các tội lỗi nó đã từng gây ra trong quá khứ. Nó nguyện sẽ làm con rắn thiện và không bao giờ cắn mổ ai hết. Nó còn nguyện sẽ từ bi và sẽ dạy cho các rắn khác làm rắn thánh thiện. Lúc rời tự viện nó không quên cúng dường (dĩ nhiên trước mắt các đồng loại).
Although snakes can talk to snakes, it all sounds like one and the same hiss to human beings. Bad snake, or formerly bad snake, was unable to tell the people that he was now a pacifist. Villagers would still avoid him, even though they began to wonder about the Amnesty International badge he wore so prominently on his chest. Then one day a villager, distracted by a song on his Walkman, danced right past bad snake, and bad snake didn’t strike; he just smiled religiously.
Rắn nói lời của loài rắn, nhưng những lời ấy không khác lời của loài người là bao. Rắn bất thiện trước đây không thể nói rằng bây giờ mình thiện rồi mong dân làng
tin tưởng ngay. Phải chứng minh trước đã. Nó chứng minh bằng cách không mổ anh nhà quê lãng trí đạp nhầm nó.
From that time on, the villagers realized that bad snake was no longer dangerous. They would walk right past him as he sat cross-coiled in meditation outside his hole. Then some naughty boys from the village came to tease him.
‘Hey, you slimy creep!’ they jeered from a safe distance. ‘Show us your fangs, if you’ve got any, you oversized worm. You’re a wimp, a cream-puff, a disgrace to your species!’ He didn’t like being called a slimy creep, even though there was some truth in the description, or an oversized worm. But how could he defend himself? He had vowed not to bite. Seeing that the snake was now passive, the boys grew bolder and threw stones and clods of earth. They laughed when a stone hit. The snake knew that he was fast enough to bite any one of those boys, before you could finish saying ‘World Wildlife Fund’. But his vow prevented him. So, the boys came closer and started hitting him over the back with sticks. The snake took the painful beating; but he realized that, in the real world, you had to be mean to protect yourself. Religion was nonsense after all. So, he slithered painfully up the hill to see that fake of a snake, and be released from his vow.
Từ dạo đó dân lành không còn sợ nó nữa. Họ ung dung đi ngang qua hang nó lúc không thấy nó cũng như lúc có nó đang khoanh trước miệng hang. Trẻ con còn theo chọc nó nữa, gọi nó là “loài bò sát trơn lùi” hay “con trùn bự quá khổ”. Nó không cần tự vệ. Thấy vậy, bọn trẻ làm tới. Chúng liệng đá, đất cục phá nó và cười hô hố mỗi khi đất đá trúng nó. Nó biết nó có thể phóng nhanh rượt cắn bất cứ đứa nào, nhưng nó đã nguyện là không rồi – nó tu mà. Đám trẻ càng thêm hóm hỉnh, chúng vác cây đập nó. Nó chịu đòn. Rồi nó bò lên chỗ rắn thánh.
Holy snake saw him coming, all battered and bruised, and asked, ‘What happened to you?’
‘It’s all your fault,’ bad snake complained bitterly.
‘What do you mean, “It’s all my fault”?’ protested the holy snake.
‘You told me not to bite. Now look what’s happened to me! Religion might work in a monastery, but in the real world …’
‘Oh, you stupid snake!’ holy snake interrupted. ‘Oh, you foolish snake! Oh, you idiot snake! It’s true that I told you not to bite. But I never told you not to hiss, did I?’
Sometimes in life, even saints have to ‘hiss’ to be kind. But no one needs to bite.
Thấy thân thể bầm dập của nó, rắn thánh hỏi lý do. Nó đáp:
“Tất cả đều do ông mà ra.”
“Sao vậy, nào tôi có làm gì đâu?“ Rắn thánh chống chế
“Ông bảo tôi không cắn. Xin ông nhìn đây mà xem. Tu hành chỉ có trong chùa còn ngoài đời…”
“Ồ, chú rắn ngu xuẩn kia!” Rắn thánh ngắt lời nó, “Chú thật điên rồ! Chú thật ngốc nghếch! Tôi dạy chú không cắn chứ tôi có bảo chú đừng huýt gió, có phải vậy không?”
Ở đời thánh đôi khi cũng phải “huýt gió”. Nhưng không nên “cắn hay mổ”
End of chapter 6 – Hết chương 6
Sources:
Tài liệu tham khảo:
- https://tienvnguyen.net/p147a883/chuong-6-
- https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
- https://www.indiatimes.com/lifestyle/these-7-jataka-tales-on-previous-births-of-buddha-give-life-lessons-that-still-stand-true-357536.html