Chương 5: Xe Phân Trước nhà – A truck-load of dung – Song ngữ

Opening The Door Of Your Heart, And Other Buddhist Tales Of Happiness

Mở Rộng Cửa Tâm Mình

English: Ajahn Brahm.

Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi.

Compile: Lotus group.

 

Chương 5: Tạo Dựng Hạnh Phúc – Creating happiness

  1. A truck-load of dung – Xe Phân Trước nhà

 

Unpleasant things, like coming bottom of our class, happen in life. They happen to everyone. The only difference between a happy person and one who gets depressed is how they respond to disasters.

Chuyện không vui như “đội sổ” xảy ra thường xuyên trên đời và có thể xảy ra cho bất cứ ai. Chỉ có một sự khác biệt, đó là khác biệt giữa người không buồn và người buồn khi đối đầu với bất hạnh.

 

Imagine you have just had a wonderful afternoon at the beach with a friend. When you return home, you find a huge truck-load of dung has been dumped right in front of your door. There are three things to know about this truck-load of dung:

  1. You did not order it. It’s not your fault.
  2. You’re stuck with it. No one saw who dumped it, so you cannot call anyone to take it away.
  3. It is filthy and offensive, and its stench fills your whole house. It is almost impossible to endure.

Thử nghĩ: Bạn vừa vui với cô bạn trên bãi biển một chiều hè. Lúc về nhà bạn thấy cả một xe phân đổ trước cửa nhà.

Bạn không có đặt mua phân. Không phải lỗi của bạn.

Phân thúi nồng nặc và mùi thúi vô tận nhà bạn. Bạn không thể chịu nổi.

Bạn lâm vào thế kẹt. Không ai thấy người đổ phân, bạn không thể gọi họ đến hốt đi.

 

In this metaphor, the truck-load of dung in front of the house stands for the traumatic experiences that are dumped on us in life. As with the truck-load of dung, there are three things to know about tragedy in our life:

  1. We did not order it. We say ‘Why me?’
  2. We’re stuck with it. No one, not even our best friends, can take it away (though they may try).
  3. It is so awful, such a destroyer of our happiness, and its pain fills our whole life. It is almost impossible to endure.

Trong ẩn dụ trên xe phân trút trước nhà chỉ bất hạnh ụp xuống đời bạn; bạn không đặt mua tức bạn không biết trước; thế kẹt, không thể gọi ai hốt hàm ý chỉ có bạn phải giải quyết; mùi phân nồng nặc vô nhà có nghĩa ảnh hưởng xấu của bất hạnh đối với bạn. Vậy bạn phải tính sao, giải quyết thế nào?

Tôi xin đơn cử ba giải pháp sau:

– Than trách: tại sao tôi phải chịu cảnh này!

– Hôi thúi làm cho tôi không chịu được: chết cho rồi!

– Thế kẹt buộc tôi phải tự lo lấy.

 

There are two ways of responding to being stuck with a truck-load of dung. The first way is to carry the dung around with us. We put some in our pockets, some in our bags, and some up our shirts. We even put some down our pants. We find when we carry dung around, we lose a lot of friends! Even best friends don’t seem to be around so often. ‘Carrying around the dung’ is a metaphor for sinking into depression, negativity or anger. It is a natural and understandable response to adversity. But we lose a lot of friends, because it is also natural and understandable that our friends don’t like being around us when we’re so depressed. Moreover, the pile of dung gets no less, but the smell gets worse as it ripens.

Cách 1: làm quen với nó bằng cách đem phân theo trong túi áo, túi quần, cặp sách .v.v… nhưng làm vậy bạn sẽ bị mọi người tránh xa. ẩn dụ này nói rằng bạn chán ngán, nản lòng, tiêu cực. Đó là cách giải quyết cầu may thông thường đối với nghịch cảnh: “Chịu đựng cho nó qua cho rồi!” Và bạn bị mọi người tránh xa là phải vì chưa kể với thời gian phân sẽ rữa, thúi thêm.

 

Fortunately, there’s a second way. When we are dumped with a truck-load of dung, we heave a sigh, and then get down to work. Outcome the wheelbarrow, the fork and the spade. We fork the dung into the barrow, wheel it around the back of the house, and dig it into the garden. This is tiring and difficult work, but we know there’s no other option. Sometimes, all we can manage is half a barrow a day. We’re doing something about the problem, rather than complaining our way into depression. Day after day we dig in the dung. Day after day, the pile gets smaller. Sometimes it takes several years, but the morning does come when we see that the dung in front of our house is all gone. Furthermore, a miracle has happened in another part of our house. The flowers in our garden are bursting out in a richness of color all over the place. Their fragrance wafts down the street so that the neigh-bours, and even passers-by, smile in delight. Then the fruit tree in the corner is nearly falling over, it’s so heavy with fruit. And the fruit is so sweet; you can’t buy anything like it. There’s so much of it that we are able to share it with our neighbors. Even passers-by get a delicious taste of the miracle fruit.

Cách 2: Ra tay dọn dẹp. Đem xuổng, cuốc, xe đẩy ra để xúc đem phân ra giồng sau vườn bón rau cải, bông hoa, cây trái. Công việc rất nặng nhọc, nhưng đâu còn chọn lựa nào hay hơn. Nếu không làm xong được trong ngày thì làm lần hồi. Sau cùng đống phân cũng được dời đi, sân nhà sẽ hết hôi thúi. Hơn thế nữa, phân sẽ giúp rau cải tốt tươi, bông nở với nhiều sắc, nhiều hương và cây đơm nhiều trái ngọt. trái ngọt hoa thơm mời hàng xóm đến, có thêm bạn bè.

 

‘Digging in the dung’ is a metaphor for welcoming the tragedies as fertilizer for life. It is work that we have to do alone: no one can help us here. But by digging it into the garden of our heart, day by day, the pile of pain gets less. It may take us several years, but the morning does come when we see no more pain in our life and, in our heart, a miracle has happened. Flowers of kindness are bursting out all over the place, and the fragrance of love wafts way down our street, to our neighbors, to our relations and even to passers-by. Then our wisdom tree in the corner is bending down to us, loaded with sweet insights into the nature of life. We share those delicious fruits freely, even with the passers-by, without ever planning to.

“Xúc đem phân ra giồng” hàm ý bạn tự giải quyết bất hạnh và biến bất hạnh thành hạnh phúc, tức có “trái ngọt, hoa thơm, rau cải tốt”. Quán chiếu vườn tâm mình, bạn chỉ có thể làm mình ên và làm với chữ nhẫn. Bạn cần nhiều tháng, nhiều năm để buông xả khổ đau hầu thấy hoa hạnh phúc kỳ diệu bừng nở, hương tình thương bay khắp nơi nơi và cây trí tuệ đơm trái quằn cành. Bạn sẽ chia sớt tất cả với mọi người, mọi vật để lòng từ ngời sáng.

 

When we have known tragic pain, learnt its lesson and grown our garden, then we can put our arms around another in deep tragedy and say, softly, ‘I know.’ They realize we do understand. Compassion begins. We show them the wheel-barrow, the fork and the spade, and boundless encouragement. If we haven’t grown our own garden yet, this can’t be done.

Từng trải nghiệm khổ đau và vun trồng vườn tâm, chúng ta hãy dang tay ôm lấy người đang khổ đau và ôn tồn nói rằng, “Tôi biết”. Họ nhận thức được chúng ta đã hiểu. Lòng từ sẽ chớm nở. Bấy giờ chúng ta giới thiệu họ “cuốc, xểng, xe đẩy” và chỉ họ cách “biến phân thành hoa, rau, cải.”

 

I have known many monks who are skilled in meditation, who are peaceful, composed and serene in adversity. But only a few have become great teachers. I often wondered why. It seems to me now that those monks who had a relatively easy time of it, who had little dung to dig in, were the ones who didn’t become teachers. It was the monks who had the enormous difficulties, dug them in quietly, and came through with a rich garden that became great teachers. They all had wisdom, serenity and compassion; but those with more dung had more to share with the world. My teacher, Ajahn Chah, who for me was the pinnacle of all teachers, must have had a whole trucking company line up with their dung at his door, in his early life.

Tôi biết nhiều thiền sư rất tự tại trước nghịch cảnh, nhưng không mấy vị là thầy giỏi. Phải chăng vì họ có cuộc sống quá an lành (không bị đổ phân trước nhà)? Ajahn Chah mà tôi quý như một đại sư chắc từng bị “đổ không phải một xe phân mà cả một hãng phân trước nhà.”

 

Perhaps the moral of this story is that if you want to be of service to the world, if you wish to follow the path of compassion, then the next time a tragedy occurs in your life, you may say, ‘Whoopee! More fertilizer for my garden!’

Bài học trên cho chúng ta thấy rằng nếu muốn theo con đường từ bi, chúng ta phải nói như sau lúc ta gặp nghịch cảnh: “Ồ, thêm phân cho vườn nhà!”

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/p147a882/chuong-5-
  2. https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
  3. https://center4selfcare.wordpress.com/2018/03/25/who-ordered-this-truckload-of-dung/