Chương 5: Tâng Bốc Đưa Con người Ta Đi Xa Lắm! – Flattery gets you everywhere – Song ngữ

English: Ajahn Brahm

Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi

Compile: Lotus group

 

Chương 5: Tạo Dựng Hạnh Phúc – Creating happiness – Song ngữ

36. Flattery gets you everywhere – Tâng Bốc Đưa Con người Ta Đi Xa Lắm!

We all like to hear ourselves praised but unfortunately most of the time we only hear about our faults. That’s fair, I suppose, because most of the time we only speak about someone else’s faults. We hardly ever speak praise. Try listening to yourself speaking.

Tất cả chúng ta đều muốn được khen nhưng thường hay bị chê. Tôi nghĩ như vậy cũng hợp lý thôi, vì chúng ta hay chê hơn khen người khác. Bạn hãy nghe những lời do chính miệng mình thốt ra thì sẽ biết liền.

 

Without praise, without positive reinforcement of good qualities, those qualities wither and die. But a little bit of praise is a grandstand of encouragement. We all want to hear ourselves praised; we just want to be sure about what we have to do to hear it.

Không được khen, các sự việc tốt lành sẽ bị lãng quên và mất đi, lời khen, dầu chỉ là một lời, có quyền lực gìn giữ và phát huy chúng. Chúng ta thích nghe lời khen và làm đủ mọi cách để được tâng bốc.

 

I once read in a magazine about a therapy group that used positive reinforcement for young children who had a rare eating disorder. Whenever these children ate solid food, they would vomit it up almost immediately. When any child managed to keep a morsel of food down for a minute or more, the group would throw a party. The parents would put on paper hats and stand on the chairs shouting and clapping; the nurses would dance and throw colored streamers; someone would play the children’s favorite music. There was suddenly a huge celebration, with the child who had kept their food down at the center of it all.

Lần nọ, tôi đọc tài liệu nói về phương pháp chữa chứng ít thèm ăn của trẻ con bằng sự tâng bốc. Các bé này ói mửa ngay sau khi nuốt thức ăn cứng khỏi miệng. Để cỗ vũ các em nhóm phụ huynh ăn mừng mỗi khi có em nào giữ được thức ăn cứng trong bao tử hơn một phút. Phụ huynh các em đội nón giấy, leo lên ghế đứng ca hát và vỗ tay. Y tá nhảy múa và tung bông giấy màu. Vài người còn chơi nhạc mà em thích. Em được lưu ý đặc biệt trong nhóm các em đồng thuyền và trở thành diễn viên chánh của buổi hội vui.

 

The children began to keep their food down longer and longer. The sheer delight at being the cause of such happiness rewired their nervous systems. Those children wanted praise that much. So, do we.

Lần lần các em được khen đó giữ được thức ăn trong bao tử lâu hơn. Sự thích thú được biết mình là đầu dây mối nhợ của buổi liên hoan tác dụng đến hệ thần kinh của các em, những đứa bé ham được tâng bốc như người lớn chúng ta.

 

Whoever said ‘flattery gets one nowhere’ was a … but I guess we should forgive them. Flattery, my friend, gets one everywhere!

Ai bảo rằng “sự tâng bốc chẳng giúp được ai” là người… nhưng tôi thiết nghĩ chúng ta nên tha thứ họ. Sự tâng bốc đưa con người đi xa lắm các bạn à!

 

Source:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/p147a882/chuong-5-
  2. https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
  3. http://samundarbaba.blogspot.com/2016/10/sycophancy-or-chamchagiri-in-indian.html