Chương 4: Tha Thứ Tích Cực – Positive forgiveness – Song ngữ
English: Ajahn Brahm
Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi
Compile: Lotus group
Chương 4: Sân Hận Và Tha Thứ – Anger and Forgiveness
35. Positive forgiveness – Tha Thứ Tích Cực
Forgiveness might work in a monastery, I hear you say, but if we give that sort of forgiveness in real life, we’ll be taken advantage of. People will walk all over us—they’ll just think we’re weak. I agree. Such forgiveness rarely works. As the saying goes, ‘He who turns the other cheek, must visit the dentist twice, rather than once!’
Tôi thường nghe nói tha thứ dễ thực hành trong chùa hơn ngoài đời. Ở đời tha thứ thường hay bị lợi dụng. Người ta có khuynh hướng “qua mặt” bạn vì nghĩ rằng bạn yếu đuối. Tôi đồng ý. Tha thứ vì nhu nhược không thể đem lại kết quả tốt. Có câu rằng, “Đưa má ra lần thứ hai, bạn phải đi nha sĩ hai lần, thay vì một!”
The Thai government, in the previous story, did more than just give forgiveness through its unconditional amnesty. It also sought out the root-problem, poverty, and tackled it skillfully. That was why the amnesty worked.
Trong câu chuyện “Làm sao chận đứng nội loạn” số 33 kể trên, chánh phủ Thái Lan làm hơn việc tha thứ đơn thuần qua chánh sách khoan hồng vô điều kiện: họ tìm nguồn cội của vấn đề – nghèo khó – để giải quyết một cách thỏa đáng. Nhờ vậy chánh sách khoan hồng mới thành công.
I call such forgiveness ‘positive forgiveness’. ‘Positive ‘means the positive reinforcement of those good qualities that we want to see appear. ‘Forgiveness’ means letting go of the bad qualities that are part of the problem—not dwelling on them, but moving on. For example, in a garden, watering only the weeds are like cultivating problems; not watering anything is like practicing only forgiveness; and watering the flowers but not the weeds symbolizes ‘positive forgiveness’.
Tôi gọi hình thức đó là “tha thứ tích cực”, “tích cực” hàm nghĩa gia cố các lợi điểm để chúng hình thành mỹ mãn. Còn “tha thứ” có nghĩa buông bỏ các điều xấu xa của vấn đề – để chúng lại đằng sau và đi tới. Ví như tưới hoa kiểng trong vườn, nếu chỉ tưới cỏ dại ta gây phiền toái, nếu tưới cỏ lẫn bông ta làm việc tha thứ đơn thuần, nếu chỉ tưới bông ta áp dụng sự tha thứ tích cực.
Some ten years ago, at the end of one of our Friday night talks in Perth, a woman came up to speak with me. She had been regularly attending these weekly talks for as long as I could remember, but this was the first time she had spoken to me. She said that she wanted to say a big thank you, not only to me, but also to all the monks who had taught at our center. Then she explained why. She had begun coming to our temple seven years previously. She wasn’t all that interested in Buddhism at that time, she confessed, nor in meditation. Her main reason for attending was as an excuse to get out of her house.
Lần nọ cách nay trên mươi lăm năm, sau một thời pháp tôi nói tại Perth vào một chiều thứ sáu, có một nữ tín chủ lên cám ơn tôi và cũng nhờ tôi cám ơn tất cả quý sư từng cho bà nghe pháp bấy lâu nay. Tôi biết mặt bà vì thấy bà đi nghe pháp hằng tuần từ lâu lắm rồi, nhưng chưa có dịp tiếp chuyện với bà. Bà nói bà đến viện lần đầu tiên cách nay bảy năm. Bấy giờ bà đi chùa để có lý do ra khỏi nhà hầu tránh ông chồng vũ phu trong vài tiếng đồng hồ.
She had a violent husband. She was a victim of horrendous domestic violence. In those days, support structures just weren’t available to help such a victim. In such a cauldron of boiling emotions, she couldn’t see clearly enough to simply walk out forever. So, she came to our Buddhist center, with the idea that two hours in the temple was two hours she wouldn’t be bashed.
What she heard in our temple changed her life. She listened to the monks describe positive forgiveness. She decided to try it out on her husband. She told me that every time he hit her, she forgave him and let it go. How she could do that, only she knows. Then every time he did, or said, anything kind, no matter how trifling, she would hug him or cover him with kisses or use any other gesture to let him know how much that kindness meant to her. She took nothing for granted.
Chồng bà rất hồ đồ và hay tay đánh chân đạp khiến bà khổ vô cùng, nhưng bà không biết nhờ vào ai (vì lúc đó chưa có biện pháp chế tài đối với các hành động vũ phu và bà không thể ly dị).
Nhưng pháp thoại đã thay đổi đời bà. Bà nghe được nhiều chuyện về “tha thứ tích cực” do các sư thuyết. Bà nhất định áp dụng. Bà nói mỗi lần chồng bà kiếm chuyện đánh chửi bà, bà tha thứ cho ông và bỏ qua mọi chuyện. Bà làm thế nào, không ai biết, chỉ mình bà thôi. Và mỗi lần ông có lời nói hay cử chỉ nhu hòa, dẫu rất nhỏ nhặt, bà đều đáp lại bằng lời nói hay cử chỉ để ông thấy bà trân quý việc ông làm đối với bà. Bà không bỏ lỡ dịp nào hết.
She sighed and told me that it took her seven long years. At this point her eyes became watery, and so did mine.
Bà thở ra và cho biết bà phải chờ những bảy năm dài. Bà ứa nước mắt, tôi cũng vậy.
‘Sevenlong years,’ she told me, ‘and now you wouldn’t recognize the man. He’s changed completely. We have such a precious, loving relationship now, and two wonderful children.’ Her face radiated the glow of a saint. I felt like getting on my knees to bow to her.
“Bảy năm,” bà nhấn mạnh. Rồi bà tiếp, “Và bây giờ sư không thể tưởng tượng được đâu, ông nhà tôi hoàn toàn đổi khác. Chúng tôi rất thương yêu nhau và có hai mụn con kháu khỉnh.” Mặt bà sáng lên như có hào quang của bậc thánh khiến tâm tôi chùng xuống như muốn xá bà.
‘See that stool?’ she said, stopping me, ‘He made that wooden meditation stool for me this week as a surprise. If it had been seven years ago, he would only have used it to hit me with!’ The lump in my throat cleared as I laughed with her.
“Sư nhìn xem,” bà chỉ cho tôi xem chiếc ghế bà dùng để ngồi thiền và nói, “ông ấy mới đóng trong tuần để làm quà bất ngờ cho tôi đó.” “Bảy năm về trước chiếc ghế như vậy chỉ được dùng để phang tôi thôi” bà cười đùa. Tôi cười theo bà và cái nghẹn trong cổ tôi biến mất tự bao giờ.
I admire that woman. She earned her own happiness, which was considerable, I would say, from the brightness of her features. And she changed a monster into a caring man. She helped another person, magnificently.
Tôi rất quý trọng người đàn bà này. Bà đang tận hưởng hạnh phúc tuyệt vời, tôi biết, biết qua gương mặt rạng rỡ của bà. Và, bà đã cải hóa một hung thần thành một ông chồng thương yêu đùm bọc gia đình. Bà đã giúp một người. Cao thượng thay!
That was an extreme example of positive forgiveness, recommended only for those heading for sainthood. Nevertheless, it shows what can be achieved when forgiveness is joined with encouraging the good.
Trên đây là một ví dụ quý hiếm về “sự tha thứ tích cực” mà những ai đang bước trên đường nhập dòng Thánh mới có thể ban bố. Tuy nhiên chúng ta cũng thấy được các lợi lạc khi tha thứ với thiện tâm.
End of chapter 4 – Hết chương 4
Sources:
Tài liệu tham khảo:
- https://tienvnguyen.net/p147a881/chuong-4-
- https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
- https://www.boldsky.com/relationship/marriage-and-beyond/2016/why-do-indian-couples-fight-099766.html
- https://www.roberthalf.com/blog/job-interview-tips/5-ways-to-answer-whats-your-reason-for-leaving-your-job
- https://biblicalcounselingcenter.org/forgive-free/