Chapter 22 – Chuyện Tình Qua Nhiều Kiếp Luân Hồi – Only Love Is Real, The Story Of Soulmates Reunited – Song ngữ

English: Dr. Brian L. Weiss 1996

Việt ngữ: Vương Thị Minh Tâm

Compile: Lotus group

Chapter 22 – Chuyện Tình Qua Nhiều Kiếp Luân Hồi – Only Love Is Real, The Story Of Soulmates Reunited – Song ngữ

   Leonardo da Vinci: Leonardo di ser Piero da Vinci (14521519)

   Was an Italian Renaissance architect, musician, inventor, engineer, sculptor,

   and painter. His most famous painting is the Mona Lisa.

 

   Mona Lisa – Italian: Monna Lisa, Italian: La Gioconda.

     Artist: Leonardo da Vinci. Year: c. 1503–1506, perhaps

      continuing until c. 1517. Digitally retouched to reduce the

        effects of aging. The unretouched image is darker.

 

Read me, O Reader, if you find delight in me, because very seldom shall I come back into this world.

Hãy hiểu tôi, hỡi bạn đọc, nếu bạn tìm thấy niềm vui trong tôi, vì hiếm khi tôi quay trở lại thế gian này.

 

Leonardo da Vinci

 

*   *   *

 

Fortunately, minds more creative than mine were expertly conspiring from lofty heights to arrange a meeting between Elizabeth and Pedro. The reunion was predestined. What happened afterward would be up to them.

May mắn thay, những tâm trí có tính sáng tạo hơn tâm trí của tôi đã lão luyện vạch ra kế hoạch từ trên những đỉnh cao sừng sững để sắp xếp cuộc gặp gỡ giữa Elizabeth và Pedro. Cuộc tái hợp đã được xác định. Điều gì đến sẽ đến với họ sau đó.

 

Pedro was going to New York on business. After a few days there he was to leave for London for two weeks of business and vacation before returning to Mexico. Elizabeth was going to Boston for a business meeting and then a visit with her college roommate. They would be traveling on the same airline carrier but at different times.

Pedro đang trên đường đến New York cho việc kinh doanh. Sau vài ngày ở đó, anh đi qua London hai tuần, vừa kinh doanh vừa nghỉ ngơi trước khi trở về Mexico. Elizabeth đến Boston cho một cuộc họp, rồi ghé thăm một người bạn học cũ. Họ có thể cùng đi trên một máy bay, nhưng khác giờ.

 

When she reached the gate at the airport, Elizabeth found that her plane to Boston had been cancelled. Mechanical difficulties, she was told. Destiny was at work. She was upset. She would have to call her friend and change the plans. The airline could get her to Newark, and she could catch the shuttle to Boston very early the next morning. She had an important business meeting in the morning which could not be missed.

Khi cô đến sân ga thì chuyến bay đến Boston của cô bị hủy. Cô được thông báo rằng do máy móc bị hỏng. Định mệnh đã an bài. Cô thất vọng. Cô phải điện thoại cho cô bạn và đổi chuyến bay đến Newark, và cô sẽ đón tuyến đi Boston vào sáng sớm ngày hôm sau. Cô có một cuộc họp kinh doanh quan trọng vào sáng hôm đó, và không thể lỡ được.

 

Unbeknownst to her, these new arrangements put her on the same flight as Pedro. He was already there waiting for the flight to be called when she approached the gate. Catching her out of the corner of his eye, he carefully watched her check in at the counter and then take a seat in the waiting lounge. She occupied his attention entirely. He recognized her from their brief encounters in my waiting room.

Cô không thể nào biết được một sự sắp đặt đã đưa cô lên chuyến bay của Pedro. Anh đang ở đó chờ chuyến bay thì cô đến ngay cửa. Nhìn thấy cô bằng đuôi mắt, anh thận trọng quan sát cô làm thủ tục vào cửa, rồi kiếm một chỗ ngồi tại phòng chờ. Cô hoàn toàn chiếm hết sự chú ý của anh. Anh nhận ra cô qua hai lần chạm mặt tại phòng khám của tôi.

 

A feeling of familiarity, of interest, overwhelmed him. His concentration was riveted on her as she opened a book. He watched her hair, her hands, how she sat and moved, and she seemed so familiar to him. He had seen her momentarily in the waiting room, but why this level of familiarity? They must have met before the time in the office. He racked his brain to find the hidden memory of where.

Một cảm giác thân quen, vui thích đã chiếm ngự tâm hồn anh. Tâm tư anh hoàn toàn bị mê hoặc khi cô mở quyển sách ra đọc. Anh nhìn ngắm mái tóc cô, đôi tay cô, cách cô ngồi và cách cô chuyển động, mọi cái trong cô đều quá thân thuộc với anh. Anh đã gặp cô thoáng qua trong phòng chờ của tôi, nhưng tại sao mức độ lại quá thân quen đến như vậy? Chắc hẳn họ đã gặp nhau ở đâu đó trước rồi. Anh cố nặn óc để nhớ ra là gặp ở đâu.

 

She felt herself being watched, but this often happened to her. She tried to concentrate on her reading. Concentration was difficult after all the hastily changed plans, but the meditation training had helped. She was able to clear her mind and focus on her book.

Cô cũng có cảm giác bị quan sát, nhưng điều này vẫn thường xảy ra với cô. Cô ráng tập trung vào cuốn sách. Sự tập trung quả là rất khó khăn sau tất cả những kế hoạch đã thay đổi nhanh chóng. Nhưng việc thực hành thiền định đã giúp đỡ. Tư tưởng cô có thể sáng suốt hơn để tập trung vào những trang sách.

 

The feeling of being watched persisted. She looked up and saw him staring at her. She frowned, then smiled when she recognized him from their fleeting

encounters in the waiting room. Instinctively she knew this man was safe. But how could she know that? She looked at him for a moment more and then glanced back at her book, now completely unable to concentrate on the pages. Her heart began to beat more quickly, and her breathing accelerated. She knew, beyond any doubt, that he was being pulled by her, that very soon he would approach her.

Cảm giác bị nhìn trộm vẫn chiếm lấy cô. Cô tìm kiếm và bắt gặp anh đang nhìn cô trân trân. Cô nhíu mày, rồi cười khi cô nhận ra đã gặp anh trong phòng chờ trước đó. Bằng trực giác cô biết người đàn ông này không nguy hiểm. Nhưng làm sao cô lại biết điều đó? Cô nhìn anh một lát, rồi quay lại liếc xuống cuốn sách, nhưng giờ đây cô không thể tập trung vào những trang sách được nữa. Tim cô bắt đầu đập nhanh, hơi thở tăng nhanh dần lên. Cô biết, vượt ngoài mọi nghi ngại, rằng anh đang bị cô thu hút, rằng rất sớm thôi anh sẽ đến bên cô.

 

She could feel him coming near.

He introduced himself, and they began to talk. The attraction was mutual, immediate, and very strong. Within a few minutes he suggested that they change their seats so that they could sit together. They were more than acquaintances before the airplane left the ground. Pedro seemed so familiar to her. She clearly knew how he would move, what he would say. Elizabeth had been very psychic when she was a child. The values and beliefs of her conservative midwestern upbringing had driven her intuitive talent underground, but all of her antennae were up now and at full attention. Pedro could not take his eyes away from her face. He had never been so captivated with someone’s eyes before. Hers had such clarity and such depth. Sky blue with a dark blue ring circling them, little hazel islands floating in the blue sea that engulfed him.

Cô có cảm giác anh đang bước đến gần.

Anh tự giới thiệu và họ bắt đầu chuyện trò. Sự thu hút còn tăng gấp bội, nhanh chóng, và rất mạnh. Chỉ trong vài phút anh đề nghị nên thay đổi ghế ngồi để họ có thể ngồi với nhau trong chuyến bay. Họ đã trở nên thân thiết trước khi máy bay cất cánh. Pedro dường như quá quen thuộc đối với cô. Cô hiểu thấu đáo cái cách anh di chuyển, cái gì anh sẽ nói. Khi còn nhỏ Elizabeth đã có nhiều linh tính. Những giá trị và niềm tin của vùng Bắc Mỹ bảo thủ đã nuôi lớn cô, đã cho cô một sự khôn ngoan ngầm theo trực giác, nhưng bây giờ tất cả những xúc cảm đó không tốt lắm. Pedro không thể rời mắt khỏi cô. Trước đây anh chưa hề bị ai quyến rũ đến như vậy. Đôi mắt cô trong suốt và sâu thẳm. Một màu xanh lơ với một vòng xanh đen bao quanh đó, hòn đảo nâu nho nhỏ nhô lên mặt biển xanh thẳm đã hút hồn anh.

 

In his mind, he once again heard the words of the anguished woman wearing the white dress, the woman who had appeared in his recurrent dream. “Hold her hand . . . reach out to her.” He hesitated. He wanted to hold her hand. Not yet, he thought. I hardly know her. Somewhere near Orlando, thunderstorms began to rock the airplane as it plowed through the night sky. The sudden turbulence frightened her, and a brief expression of anxiety swept across her face. Pedro noticed it instantly and his hand grasped hers, to comfort her. He knew it would. The electricity touched his heart in the flash of a moment. Elizabeth could feel lifetimes being awakened by the current. The connection had been made.

Trong tâm trí anh đã từng nghe văng vẳng lời nói của người đan bà mờ ảo mặc áo đầm trắng, xuất hiện trong giấc mơ và nói với anh rằng: “Hãy nắm lấy tay nàng… hãy đến với nàng.” Anh do dự. Anh muốn nắm tay cô. Chưa đến lúc, anh nghĩ. Mình chưa biết gì về nàng. Đến khoảng đâu đó gần Orlando, một cơn sấm sét làm máy bay rung chuyển khi nó đang xuyên qua màn đêm. Sự náo loạn bất ngờ làm cô sợ hãi, và một biểu hiện lo lắng thoáng qua gương mặt cô. Pedro nhận ra ngay, anh nắm lấy tay cô để trấn an cô. Anh biết là mình nên làm vậy. Dòng điện chạm vào tim anh trong một giây phút lóe sáng. Elizabeth có thể cảm nhận được kiếp sống hiện hữu thức tỉnh trong giây phút đó. Mối liên kết đã được nối lại.

 

* * *

 

Listen to your heart, to your own intuitive wisdom, when making important decisions, especially when deciding about a gift of destiny, such as a soulmate. Destiny will deposit its gift directly at your feet, but what you subsequently decide to do with that gift is up to you. If you rely exclusively on the advice of others, you may make terrible mistakes. Your heart knows what you need. Other people have other agendas.

Khi bạn quyết định một việc quan trọng đặc biệt về món quà của định mệnh như là tìm một người bạn tâm giao, bạn hãy lắng nghe tiếng lòng, lắng nghe sự khôn ngoan trực giác. Định mệnh sẽ đặt món quà đó ngay dưới chân bạn. Nhưng điều gì mà bạn quyết định tiếp theo để thực hiện với món quà đó đều tùy thuộc vào bạn. Nếu bạn chỉ dựa trên lời khuyên của người khác, có thể bạn sẽ tạo ra một sai lầm đáng kể. Trái tim bạn biết cái bạn cần. Còn người khác có chương trình công việc khác của họ.

 

My father, meaning well but partially blinded because of his own fears, objected to my plans to marry Carole. As I look back, Carole was one of destiny’s wonderful gifts, a soul companion across the centuries, appearing again like a beautiful rose, blooming in its season.

Cha tôi là người rất tốt, nhưng hơi mù quáng vì nỗi sợ riêng của ông, phản đối kế hoạch hôn nhân của tôi và Carole. Khi tôi nhìn về quá khứ, Carole là một trong những món quà tuyệt vời của định mệnh, một linh hồn đồng hành xuyên suốt qua hàng bao thế kỷ, tái hiện như một đóa hồng tinh khiết, đẹp tuyệt vời, nở rộ trong mùa.

 

Our problem was our youth. We met when I was only eighteen, having just finished my freshman year at Columbia. Carole was seventeen about to begin college. Within a few months we knew we wanted to be together always. I had no desire to see anyone else, despite warnings from family that we were too young, that I did not have enough experience to make such a critical life decision. They did not understand that my heart had the experience of uncounted centuries, that it was certain beyond any rational comprehension. It was inconceivable that we would not be together.

Khó khăn của chúng tôi là chúng tôi đều còn quá trẻ. Chúng tôi gặp nhau khi đó tôi mới mười tám tuổi, chỉ vừa mới học xong năm thứ nhất trường Columbia. Còn nàng thì mười bảy, sắp sửa bước vào đại học. Chỉ trong khoảng vài tháng quen biết nhau, chúng tôi muốn sống bên nhau mãi mãi. Tôi không còn hứng thú hẹn hò với bất cứ người nào khác nữa, mặc cho lời cảnh báo từ gia đình rằng chúng tôi còn quá trẻ, rằng tôi không đủ kinh nghiệm để quyết định một cuộc sống nghiêm túc như vậy. Họ không hiểu rằng trái tim tôi đã có kinh nghiệm qua rất nhiều thế kỷ không kể xiết. Điều này quả thật nằm ngoài sự hiểu biết bằng lý trí. Không thể tưởng tượng rằng chúng tôi không được sống với nhau.

 

My father’s agenda became clear. If Carole and I married and had a child, I might have to leave school, and my hopes of becoming a physician would be dashed. In fact, this had happened to my father. He had been a pre-medical student at Brooklyn College during World War II, but my birth had forced him to work after he left military service. He never returned to medical school, and his dreams of becoming a physician never materialized. These dreams remained a bitterly unfulfilled potential, hovering nearby, gradually attaching to his sons.

Chương trình hành động của cha tôi bắt đầu sáng tỏ. Nếu tôi và Carole cưới nhau và có con thì tôi phải rời trường đại học, và hy vọng trở thành bác sĩ sẽ tiêu tan. Thật ra điều này đã xảy đến với cha tôi. Cha tôi đã từng học trường Y tại Brooklyn College trong Thế Chiến Thứ Hai, nhưng khi sinh ra tôi cha phải đi làm sau khi rời quân ngũ. Ông không thể quay lại trường Y, và giấc mơ làm bác sĩ của cha không bao giờ thành hiện thực. Giấc mơ này vẫn là một tiềm lực không trọn vẹn, đầy đau đớn, lảng vảng quanh quẩn, dần dần trói buộc vào thằng con trai của ông.

 

Love dissolves fear. Our love gently dissolved his fears and the projection of his fears onto us. Eventually we were married after my first year of medical school, when Carole was graduated from college. My father came to love Carole as a daughter, and he blessed our marriage. When your intuitions, your gut-feelings, your spiritual heart all know beyond any doubt, do not be swayed by the fear-based arguments of others. Sometimes meaning well, and sometimes not, they might lead you far astray from your joy.

Tình yêu phá tan nỗi sợ. Tình yêu đằm thắm của chúng tôi nhẹ nhàng cởi bỏ nỗi sợ của ông. Cuối cùng chúng tôi cưới nhau khi tôi bước vào năm đầu trường Y Khoa, và Carole đã tốt nghiệp đại học. Rồi sau này cha tôi cũng yêu thương nàng như con gái, và chúc phúc cho hôn nhân của chúng tôi. Nếu trực giác của bạn, cảm giác theo bản năng của bạn, trái tim tâm linh của bạn đều thấu hiểu vượt ngoài mọi nghi ngại, thì không nên thay đổi ý kiến vì những lập luận dựa trên nỗi sợ của người khác. Đôi khi có đầy đủ ý nghĩa, đôi khi chẳng có nghĩa gì, họ có thể đưa bạn đi lệch hướng ra khỏi niềm vui của bạn.

 

Sources:

Tài Liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/images/file/YRPlCFHe1ggQANQv/chuyentinhquanhieukiepluanhoi.pdf
  2. https://tienvnguyen.net/images/file/3LljBlHe1ggQAFM5/onlyloveisreal.pdf
  3. http://thuvienhoasen.org/images/file/KD6h3bSo0QgQAKUC/chuyen-tinh-qua-nhieu-kiep-luan-hoi.pdf
  4. Photo 2: https://www.livescience.com/49193-facts-about-leonardo-da-vinci.html
  5. Photo 3: https://en.wikipedia.org/wiki/Mona_Lisa