Bài số 7 – Quán sát bốn biểu hiện – Observing four signs – Song ngữ

English: Jing Yin Ken Hudson

Việt ngữ: Hoàng Phước Đại – Pháp danh: Đồng An

Compile: Lotus group

Bài số 7 – Quán sát bốn biểu hiện – Observing four signs

 

1. Prince Siddhartha’s marriage to princess Yasodhara.

Thái tử Tất Đạt Đa lập gia đình với Công chúa Da Du Đa La

 

   Prince Siddhartha’s marriage to princess Yasodhara.

  Thái tử Tất Đạt Đa lập gia đình với Công chúa Da Du Đa La

 

At the age of sixteen,

Prince Siddhartha married a beautiful young princess called Yasodhara.

She loved and cared for him.

He continued to live a princely life for nearly thirteen years after his marriage. He was protected from all the problems of life

Outside the palace gates.

He had all the comforts that a prince of his day could desire.

Vào lúc 16 tuổi,

Thái tử tất Đạt Đa lập gia đinh với công chúa trẻ đẹp có tên là Da Du Ða La.

Công chúa yêu thương và chăm sóc cho thái tử.

Thái tử tiếp tục sống cuộc sống vương gia gần 13 năm sau khi lập gia đình.

Thái tử đã được bảo bọc để không biết được những khó khăn trong cuộc sống

Ở ngòai cung thành.

Thái tử hoàn tòan hài lòng với cuộc sống tráng lệ của ngài.

 

     He had all the comforts that a prince of his day could desire

    Thái tử hoàn tòan hài lòng với cuộc sống tráng lệ của ngài

 

They lived in a world where there was nothing but happiness and laughter.

One day, however, he wished to discover the world outside his palace.

Sống trong thế giới không có gì ngoài hạnh phúc và tiếng cười.

Tuy nhiên, một ngày kia, Thái tử muốn khám phá thế giới bên ngoài cung điện.

 

When the king knew about this, he gave an order to the people in the city, “Have the houses along the road to the city cleaned and decorated. Make the roads sweet with incense and have the people dressed in colorful clothing.  Make certain that all the beggars, the old and the sick stay indoors until the prince has left.”

Khi nghe tin như vậy, nhà vua ra lệnh cho mọi người trong thành phố, “Tất cả nhà cửa dọc hai bên đường phải dọn dẹp và trang hoàng. Mọi người đốt trầm thơm và mặc áo quần màu sắc rực rỡ. Tất cả người xin ăn, người già và người ốm phải ở trong nhà cho đến  khi thái tử trở về cung điện”

 

2. Old age – Người già

 

The prince’s faithful charioteer, Channa, drove him out through the South Gate. When the faithful crowds saw their beloved prince, they threw flowers on the road and bowed in admiration. Siddhartha was delighted to see them so happy.

Người đánh xe trung thành của thái tử tên là Chan Na (Xa Nặc), đưa thái tử đi ra ngòai cung điện từ cổng phía Nam. Khi đám đông thành kính nhìn thấy thái tử yêu mến của họ, họ rải hoa và tung hô ngưỡng mộ. Tất Đạt Đa đã vui mừng thấy họ được hạnh phúc.

 

At that moment, an old man appeared at the side of the road. The prince was surprised to see an old man. He asked his charioteer, “What kind of person is this with white hair and bent back? His eyes are dim, his body wobbles. He leans on a cane and walks feebly. Has his body changed or has he always been like this? Tell me, Channa.”

Ngay lúc đó, một người già xuất hiện bên đường. Thái tử ngạc nhiên khi nhìn thấy một người già. Thái tử hỏi người đánh xe của mình,”Loại người gì mà tóc trắng và lưng gù vậy?” Mắt của ông ta lim dim, cơ thể của ông ta run lẩy bẩy. Ông ta bước đi bằng cách lê những bước chân khó nhọc theo cái gậy. “Thân hình của ông ta  bị thay đổi hay ông ta luôn có hình dạng như vậy? Hãy nói cho ta nghe, Chan Na.”

 

Channa dared not answer truthfully, “This has nothing to do with you. Please don’t trouble yourself about it.”

The prince kept questioning Channa. “Is he the only one to whom this has happened? Or are we all to become like this?”

Then Channa spoke the truth, “It is so, my Lord. Once he was young and strong with black hair and fine teeth. As time goes by, our bodies will age too. It happens to everybody.”

Chan Na tránh trả lời sự thật,” Đây không phải là việc của thái tử.

Xin đừng bận tâm về chuyện đó.”

Thái tử vẫn khăng khăng hỏi Chan Na.” Chỉ có mỗi ông ấy?

Hay tất cả chúng ta đều  như vậy?”

Lúc này, Chan Na chân thành trả lời,” Thưa ngài, chúng ta đều như vậy.”  Một khi thái tử còn trẻ, tóc sẽ đen và răng trắng. Thời gian trôi đi, thân thể sẽ già nua. Nó xảy ra với mọi người.

Hearing these words, the prince shivered. His hair stood on end. He trembled with fear, as does a shocked animal fleeing from a bolt of lightning. He shook his head, “How can people find delight in the pleasures of the world when old age brings it all to ruin?” The prince told the charioteer, “Quickly turn the chariot around and go back. Knowing that old age will call for me, how can I enjoy these gardens and groves?” Obeying his command, Channa drove as fast as the wind and quickly returned to the palace.

Nghe những lời này, thái tử giật bắn người. Tóc thái tử dựng ngược lên. Thái tử run vì sợ hãi, như con thú hoảng sợ khi thấy sấm chớp. Thái tử lắc đầu,“ Làm sao con người có thể vui sướng khi tuổi già hủy hoại tất cả?’ Thái tử nói với người đánh xe,“ Nhanh quay trở lại cung điện, Biết rằng tuổi già sẽ gọi đến ta, làm sao ta có thể vui với núi rừng được”. Vâng lệnh thái tử, Chan Na đánh xe nhanh như gió trở về cung điện.

 

3. Sickness – Bệnh tật

 

Siddhartha could not forget the sight of the old man. He thought about him day and night and could find no peace in his heart. He spoke his thoughts only to Yasodhara, “When I saw the old man, all the wonderful things of the city seemed to fade away. The beauty and laughter in the palace is no longer real to me. I want to visit the city again to see life as it really is, to see how the common people go about their daily lives.”

Tất Đạt Đa không thể quên hình ảnh người già. Thái tử suy nghĩ suốt ngày đêm và không thể tìm ra đựoc sự thanh thản trong tâm hồn. Thái tử nói suy nghĩ của mình với Da Du Đa La,” khi nhìn người già, tất cả những điều tốt đẹp trong thành phố dường như biến mất. Những nét đẹp và nụ cười trong cung điện không thực sự tồn tại với ta. Ta muốn đi thăm thành phố lần nữa để xem nó thực sự như thế nào. Để thấy người bình thường sống như thế nào.

 

The king could not bear to see his son unhappy so he gave his consent for another visit. Siddhartha and Channa disguised themselves as noblemen and drove out through the East Gate into the city.

Nhà vua không thê chịu nổi khi nhìn thấy con mình không vui, nhà vua đồng ý cho thái tử ra ngoài thành một lần nữa. Tất Đạt Đa và Chan Na đóng giả thành một thương nhân đánh xe đi vào thành phố theo hướng Đông.

 

For the first time, the prince saw how people lived in his kingdom. He walked happily among the blacksmiths and potters at their work. He talked to the rich merchants in their splendid shops and to the bakers selling bread. Suddenly, the prince saw a sick man who was lying on the ground, moaning and grabbing his stomach. The prince ran to him and rested the sick man’s head on his lap. “Channa, what’s wrong with this man?”

 

Lần đầu tiên thái tử thấy người bình thường sống thế nào trong vương quốc của thái tử cai trị. Thái tử thanh thản quan sát những người thợ rèn và những người làm đố sành sứ đang làm việc. Thái tử nói chuyện với với các thương nhân giàu có trong cửa hàng nguy nga của họ. Thái tử nói chuyện với những người thợ làm bánh mỳ. Đột nhiên, thái tử thấy nhìn thấy một người bị bệnh đang nằm dưới đất rên la và cúi gập người vì đau. Thái tử đến bên ông ta và nâng đầu người đàn ông bị đau vào lòng, “Chan Na, chuyện gì đã xảy ra với người đàn ông này?”

 

Lord, do not touch this man! He is sick with the plague. Put him down or you will catch it yourself.”

“Is this the only man that is sick? Are others sick like this, Channa? Will my wife and father also fall ill?”

“Yes, my Lord. This is how things are in the world,” said Channa. “Everyone in the world gets sick sometimes. It can happen anytime.”

Hearing this, the prince felt great pity in his heart, “The thief of sickness can come at any time. Yet everyone seems so happy and delighted.” Then he got into the chariot and had Channa turn around to go home.

“Thưa ngài, đừng chạm vào ông ta! Ông ta bị bệnh truyền nhiễm. Hãy đặt ông ta nằm xuống nếu không thái tử sẽ bị nhiễm bệnh.”

“Chỉ có người đàn ông này bị bệnh hay tất cả mọi người đều bị bệnh như vậy, Chan Na?” Vợ ta và cha ta cũng sẽ bị bệnh?”

Chan Na trả lời “ Thưa Ngài, đó là điều tất nhiên xảy ra với mọi người ” Mọi người trong thế gian đôi lần bị ốm. Bệnh tật xãy ra bất kỳ lúc nào trong cuộc đời.”

Nghe điều này, thái tử cảm thấy đau xót trong tim,“  Bệnh tật có thể đến lúc nào. Như vậy chưa có ai có thể có hạnh phúc và vui sướng.” Rồi thái tử vào xe ngựa, ra lệnh Chan Na quanh trở về nhà.

 

4. Death – Cái chết

 

Siddhartha returned to the palace with a heavy feeling of despair in his heart. When the king saw his son in such misery, he sent him to visit a park outside the North Gate.  This time Siddhartha saw a dead body. Since Siddhartha had never seen a dead person, he asked Channa, “What is wrong with that man?”

Tất Đạt Đa trở về cung điện với cảm giác nặng trĩu của sự thất vọng trong lòng. Khi thấy con trai buồn bã như vậy, nhà vua cho thái tử đi thăm công viên ở bên ngoài cung điện ở hướng Bắc. Trong lúc này, Tất Đạt Đa nhìn thấy một xác chết. Từ trước đến nay, Tất Đạt Đa không bao giờ nhìn thấy người chết, thái tử hỏi Chan Na,” Có gì bất thường với người này?”

 

“O Lord, he is dead. He does not feel anything.”

Siddhartha asked, “Will I, the son of the king, die like this man?”

“Yes, every living thing must die. No one can avoid death.”

Thưa ngài, ông ấy đã chết. Ông ấy không còn cảm nhận điều gì nữa.”

Tất Đạt Đa hỏi,” Ta cũng như vậy? Con trai của nhà vua, sẽ chết như người đàn ông  này?”

Chan Na trả lời “Vâng, mọi sinh vật đều phải chết. Không một người nào có thể tránh cái chết.”

 

Siddhartha was shocked. He sighed, “People all know that they will die, yet they go through life as if nothing will ever happen to them.” He ordered the charioteer to turn back home. “This is no time for a pleasure ride. Life can end at any time. How can I just think of enjoying myself?”

Tất Đạt Đa vô cùng sửng sốt, thở dài,” Tất cả mọi người biết rằng họ sẽ chết, họ chưa bao giờ có cuộc sống bình yên.” Thái tử ra lệnh người đánh xe trở về nhà. Đây không phải là lần đi chơi thoải mái. Cuộc sống có thể chấm dứt bất kỳ lúc nào. Làm sao ta có thể vui sướng cho bản thân ta.

 

At the palace, Siddhartha mulled over what he had seen. “It is frightening to know that everyone will die one day and no one can avoid it.”

Tại cung điện, Tất Đạt Đa suy ngẫm về những điều đã thấy.” Thật khủng khiếp để biết rằng mọi người sẽ chết vào ngày nào đó và không một người nào có thể tránh khỏi.”

 

5. The holy man – Vị đạo sĩ

 

Siddhartha now knew how the people outside the palace lived. Beggars lined the streets, begging for food. Hungry children dressed in rags roamed the streets. The old, sick and poor people waited for a lonely death. At the same time, the rich lived in fine houses without caring about how the poor lived.

Bấy giờ, Tất Đạt Đa đã biết con người bên ngoài cung điện sống thế nào. Những người ăn xin nằm dọc đường, xin thức ăn. Trẻ em  mặc những cái áo rách bươm đang rên la trên đường phố. Người già, người bị bệnh và người nghèo đang chờ cái chết hiu quạnh. Trong khi, người giàu sống trong những ngôi nhà đẹp mà không chăm sóc cuộc sống người nghèo.

 

Siddhartha asked himself, “What hope is there for these people? Even the rich will suffer from old age, sickness and death. Everyone born into this world will suffer. Their suffering begins right at birth. I must find a way to help them.”

Tất Đạt Đa tự hỏi, “Những người này có hy vọng gì khi sống? Thậm chí người giàu cũng đau khổ vì tuổi già, bệnh tật và cái chết. Mọi người sinh ra trong thế giới này đều phải đau khổ như vậy. Đau khổ của họ bắt đầu ngay từ lúc mới sinh. Ta phải tìm ra con đường để giúp họ.”

 

On their last visit outside the palace, the prince and Channa rode their horses out through the West Gate. They passed by a holy man in ragged robes. Seeing how quiet and peaceful he was, the prince asked, “Who is that?”

Trong chuyến đi thăm bên ngoài cung điện cuối cùng, thái tử và Chan Na cưỡi ngựa đi qua cổng phía Tây. Họ đi ngang qua vị đạo sĩ mặc áo choàng rách rưới.  Nhìn thấy sự tỉnh lặng và thanh bình của đạo sĩ, thái tử hỏi,” Người này là ai?”

 

Channa explained to him, “He is a wandering holy man. He has left his home and left behind fame and riches. He leads a simple life and is at peace with himself. He hopes to find the truth and overcome the suffering that troubles the world.”

Siddhartha smiled. “I shall become like him.”

Chan Na giải thích với thái tử,” Ông ta là một đạo sĩ đang hành đạo. Ông ta bỏ nhà cửa và nông trại và sự giàu có, Ông ta theo cuộc sống đơn giản và thanh bình cho bản thân ông ta. Ông ta hy vọng sẽ tìm ra chân lý và vượt qua những đau khổ trong thế giới này.

Tất Đạt Đa, mỉm cười. “Ta sẽ trở thành tu sĩ như ông ta.”

Suddenly, a messenger from the palace caught up with them and shouted, “Son has been born to the prince!” A Siddhartha was happy about his son, but now it would be harder for him to fulfill his wish to become a wandering holy man. He named his son Rahula.

Đột nhiên, họ nhận được tin từ cung điện “Công chúa vừa sinh hạ con trai cho thái tử!” Tất Đạt Đa rất hạnh phúc khi nghe công chúa sinh hạ con trai, nhưng giờ đây, thái tử sẽ khó khăn hơn để thực hiện ước mơ trở thành đạo sĩ. Thái tử Tất Đạt Đa đặt tên cho người con trai là Ra Hu La có nghĩa là xiềng xích.

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. http://www.slideshare.net/zoewebs/00-lifeofbuddha-140901-rev06-part2
  2. http://www.pagodethienminh.fr/?page_id=2350