Bài số 10 – Giác ngộ – Enlightenment – Song ngữ

English: Jing Yin Ken Hudson.

Việt ngữ: Hoàng Phước Đại – Pháp danh: Đồng An.

Compile: Lotus group.

Bài số 10 – Giác ngộ – Enlightenment

  1. The song of the lute – Tiếng sáo

 

One evening, a group of young girls on their way home passed by Gautama who was sitting in meditation. They were playing the lute, a musical instrument, and singing. He thought, “When the string of the lute is loose, its sound won’t carry. When the string is too tight, it breaks. When the strings are neither too loose nor too tight, the music is beautiful. A loose string means a life of pleasure. A tight string means a life of self-torture. I’m pulling my strings too tightly. I cannot find the Way of Truth living a life of luxury or with my body so weak.” Thus, he decide to give up self-torture.

Một đêm khuya, một nhóm thiếu nữ trên đường về nhà đi ngang nơi Gua Ta Ma đang ngồi thiền định. Họ vừa hát, vừa đánh đàn luýt ( một dụng cụ âm nhạc ). Gua Ta Ma nghĩ, “Khi sợi dây đàn chùng xuống, âm thanh không vang xa được. Khi sợi dây đàn kéo căng quá nó sẽ bị đứt. Khi dây đàn không quá căng hoặc không quá chùng, âm thanh nó sẽ rất hay. Cuộc sống quá sung sướng, nó giống như sợi dây đàn quá chùng. Ta phải làm cho dây đàn của ta căng lên. Dây đàn quá căng đồng nghĩa, ta đã tự khổ hạnh cuộc sống của ta. Ta đang lên dây đàn quá căng. Ta không thể tìm ra chân lý trong cuộc sống nhung lụa hoặc bản thân ta quá gầy yếu. Vì vậy, ngài quyết định từ bỏ cuộc sống khổ hạnh quá mức.

 

  1. Sujata – Tu Già Đa

 

Soon after, while bathing in the river, Gautama was so weak that he fainted and fell. Sujata, a young village girl who lived by the river, saw him and brought him a bowl of rice and milk. “Eat this,” she said. “It will give you strength.”

Gautama smiled, “If you had not given me food, I would have died without finding the true way to happiness.” After the meal, he immediately felt stronger and continued his meditation.

Ngay sau đó, khi đang tắm ở dòng sông, Cồ Đàm đã quá yếu đến nổi bị ngất xỉu và té ngã. Một cô gái trẻ tên là Tu Già Đa, sống gần bờ sông, nhìn thấy ngài và mang cho ngài một tô cháo gạo và sữa,“ Ngài hãy ăn cái này” Cô ấy nói,“ Nó sẽ làm cho ngài khỏe mạnh,”

Cồ Đàm cười, “Nếu cô không dâng thữc ăn cho ta, ta có thể đã chết mà không tìm ra con đường chân lý của hạnh phúc. Sau bữa ăn, ngài lập tức cảm thấy khỏe mạnh hơn và tiếp tục thiền định

 

When his five companions saw him eat, they were disgusted and said, “Gautama has gone back to an easy life.” With that, they left him.

Gautama remembered meditating under the rose-apple tree when he was a child. “I shall meditate as I did before. Perhaps that is the way to become enlightened.” From then on he began to eat daily. Once again, his golden skin glowed with health.

Khi năm người bạn của ngài thấy ngài ăn, họ không bằng lòng, lánh xa ngài và nói. “Cồ Đàm đã trở về lại cuộc sống tầm thường.”

Cồ Đàm nhớ lại lúc thiền định dưới cây táo đỏ khi ngài còn nhỏ. “Ta sẽ thiền định như ta đã làm trước đây. Dĩ nhiên, điều đó là cách để ta giác ngộ.” Từ đó ngài bắt đầu ăn hàng ngày, thân thế ngài khỏe mạnh trở lại.

 

  1. The long struggle – Cuộc chiến đấu gian khổ

 

Still seeking a way to understand the truth of life, Gautama set out for Buddhagaya (near Gaya in modern Bihar). Near a grove, he found a huge tree. A young grass cutter walked by and offered him a bundle of grass. He made a seat of the grass at the foot of the Bodhi tree. Then he walked around the tree three times and sat down facing east.

Để hiểu chân lý của cuộc sống, Cồ Đàm tìm kiếm nơi tu hành. Ngài tìm một cây cao to, gần một khu rừng. Một người cắt cỏ đi ngang qua và cho ngài một búi cỏ lớn. Ngài làm một đệm để ngồi dưới chân cây Bồ Đề. Ngài đi quanh cây Bồ Đề ba lần và ngồi quay mặt về hướng Đông.

Silently Gautama vowed, “Even if my flesh and blood were to dry up, leaving only skin and bones, I will not leave this place until I find a way to end all sorrow.” He sat under the Bodhi tree for forty-nine days. He was determined to discover the source of all pain and suffering in the world.

Cồ Đàm khấn nguyện, “Nếu ta không tìm ra con đường chấm dứt khổ đau, thì dù xương thịt ta có tan nát, thân thể ta chỉ còn da bọc xương, ta vẫn không rời khỏi chỗ này.  Ngài ngồi dưới cây Bồ Đề trong 49 ngày. Ngài thiền định để khám phá nguồn gốc sự khổ đau của con người.

 

Mara, the evil one, tried to scare him into giving up his quest. First Mara sent rain, hail and wind that lasted for days. Gautama was not moved.

Lúc này, có ác ma với tên gọi là Ác ma, cố làm ngài hoảng sợ để từ bỏ ý định tìm chân lý của ngài. Đầu tiên, Ác ma làm mưa, gió và sấm chớp từ ngày này qua ngày khác, nhưng Cồ Đàm không lay chuyển.

 

Next, Mara tried to lure Gautama into having selfish thoughts. He sent visions of his very beautiful daughters who danced and sang before Siddhartha. They were hoping to remind him of the pleasures of palace life and entice him to return. Gautama was not moved.

Tiếp đó, Ác ma cố gắng lung lay Cồ Đàm  bằng những dục vọng ích kỷ. Ác ma sai những người con gái xinh đẹp ra nhảy múa trước Tất Đạt Đa. Chúng hy vọng, Tất Đạt Đa sẽ gợi nhớ lại những tiện nghi trong cung điện và lôi kéo ngài trở về cuộc sống xa hoa trước đây. Cồ Đàm vẫn không lay chuyển ý chí.

 

When this did not work, Mara sent his fierce demon armies. The sight of them turned Siddhartha’s blood and cracked his bones. Still he did not move. As the demons’ weapons got close to Siddhartha, they turned into soft pet-als that floated to the ground. The demons threw bolts of lightning and flaming rocks at his silent figure, but they were deflected by a shield of light. Mara urged his armies on, but the Buddha’s goodness protected him from all their attacks.

Khi không thực hiện được ý đồ của mình, Ác ma đã sai đội quân ma quỷ dữ tợn đến phá phách ngài. Những hình ảnh ghê sợ của quỷ dữ làm Tất Đạt Đa kinh sợ, nhưng ngài vẫn không nao núng tinh thần. Lúc vũ khí của những con quỹ dữ tợn chạm vào người Tất Đạt Đa, chúng trở nên mềm mại và cong xuống đất. Quỷ ném những vòng lửa và những cục than vào thân thể ngài đang ngồi bất động, nhưng tất cả bị lệch hướng bởi hào quang tỏa ra từ ngài. Ác ma thúc giục ma quỷ tấn công nhưng lòng từ bi của Đức Phật đã che chở ngài trước mọi sự tấn công của ma quỷ.

 

  1. Victory at last – Chiến thắng cuối cùng.

 

 During this struggle that happened in his mind, Gautama was able to see things as they truly were. Now he had finally found the answer to suffering: “The cause of suffering is greed, selfishness and stupidity. If people get rid of these, they will be happy.”

Trong quá trình thiền định, ngài thấy rõ bản chất của chúng sinh. Nguyên nhân của mọi khổ đau là do sự tham lam, ích kỷ và ngu dốt. Nếu mọi người từ bỏ điều này, họ sẽ trở nên hạnh phúc.

Mara visited Gautama one last time, still trying to confuse him. He asked Gautama, “How can you prove that you are worthy to become an enlightened one? What are your virtuous deeds? Who is your witness?”

Khi Ác ma đến thăm Cồ Đàm lần cuối, với ý định làm nao núng ngài. Ác ma hỏi Cồ Đàm, “Ngài có thể chứng minh rằng ngài sẽ tìm được giác ngộ. Ai sẽ chứng kiến chân lý cho ngài.

 

Calmly the seated Gautama touched the earth with his right hand.

The Earth thundered, “I am his witness!

Defeated, Mara fled.

 

 Bình thản, Cồ Đàm ngồi xuống, tay phải chạm tay vào đất và nói,

“Ta có đất trời làm chứng!” Mặt đất rung chuyển khi Cồ Đàm nói.

Ác ma sợ hãi bỏ đi.

 

During a full-moon night in May, Gautama went into deep meditation. As the morning star appeared in the eastern sky, he became an enlightened one, a Buddha.  He was no longer Siddhartha Gautama the prince. He looked the same, yet one could see about him the signs of a Perfect One. His body glowed with golden light and emitted the colors of the rainbow. The heavens rained down perfumed blossoms and the earth trembled.

Trăng tháng Năm sáng vằng vặc, Cồ Đàm tập trung vào thiền định. Vào lúc sao Mai bắt đầu xuất hiện ở phía Đông, ngài đã thực sự giác ngộ, trở thành Đức Phật, Ngài không còn là thái tử Tất Đạt Đa hay một nhà hiền triểt Cồ Đàm nữa. Ngài nhìn thấy tất cả chúng sinh đều đau khổ vì tham, sân, si. Thân thể ngài tỏa sáng hào quang chói chọi. Lúc này, trên thiên giới trút xuống những cơn mưa hoa thơm lừng và trái đất rung chuyển.

He was thirty-five years old. From now on he would be known as the Buddha, the Enlightened One. He realized that all beings could do what he had done. He exclaimed, “How wonderful! All beings can become Buddha’s.”

Bây giờ Ngài 35 tuổi. Từ đó, ngài trở thành Đức Phật, một vị giác ngộ hoàn toàn. Ngài nhận thức chúng sinh đều có thể giác ngộ như vậy. Ngài tuyên bố “Thật là tuyệt vời, tất cả chúng sanh đều có khả năng thành Phật.”

 

  1. Under the Bodhi Tree – Dưới cây Bồ đề

 

The Buddha remained in deep meditation below the tree because he was free at last. Then he stood up and gazed at the tree in gratitude, to thank it for having given him shelter. From then on the tree was known as the Bodhi tree, the tree of Enlightenment.

Đức Phật vẫn thiền định dưới gốc cây cho đến khi ngài đã giải thoát hết mọi điều. Rồi ngài đứng dậy, cúi chào cây Bồ Đề, đã che chở cho ngài. Từ đó, cây Bồ Đề còn được gọi là cây giác ngộ.

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. http://www.slideshare.net/zoewebs/00-lifeofbuddha-140901-rev06-part3
  2. http://www.pagodethienminh.fr/?page_id=2350