93. Cái Búa – The hammer – Song ngữ

Opening The Door Of Your Heart, And Other Buddhist Tales Of Happiness

Mở Rộng Cửa Tâm Mình

English: Ajahn Brahm

Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi

Compile: Lotus group

 

Chương 10: Freedom and humility – Tự do và khiêm cung

 

  1. The hammer – Cái Búa

 

We all make mistakes from time to time. Life is about

learning to make our mistakes less often. To realise

this goal, we have a policy in our monastery that

monks are allowed to make mistakes. When the monks are

not afraid to make mistakes, they don’t make so many.

Tất cả chúng ta đều có lỗi lầm và trường đời là nơi chúng ta học để bớt dần các lỗi lầm ấy. Biết vậy, tự viện của chúng tôi chấp nhận lỗi lầm của các sư gây nên. Nhưng rất ngộ, hễ không sợ lỗi các sư ít gây lỗi hơn.

 

While walking through my monastery grounds one day, I

found a hammer left out in the grass. It had obviously been

there a long time, for it was already getting rusty. I was very

disappointed at the carelessness of my fellow monks. All the

things we use in our monastery, from our robes to the tools,

are donated by our hard-working lay supporters. A poor but

generous lay Buddhist might have saved up for weeks to buy

that hammer for us. It just wasn’t on to treat gifts so inconsid-

erately. So I called a meeting of the monks.

Một hôm, tôi bách bộ trong vườn của tự viện và thấy cái búa trên bãi cỏ. Búa bắt đầu rỉ sét, chứng tỏ nó bị bỏ lại đây khá lâu rồi. Tôi rất khó chịu về sự bất cẩn của ai đó vì tôi biết tất cả những gì sư chúng tôi có được ngày hôm nay – từ chiếc y đến dụng cụ – đều do thí chủ cúng dường. Cái búa này, biết đâu, phải mua bằng tiền mà thí chủ nào đó đã dành dụm mấy tuần mới có đủ. Thế là tôi mời các sư họp.

 

I am told that my character is usually as soft as mushy

peas, but that evening I was as fierce as Thai chilli. I really

gave my monks a tongue-lashing. They needed to be taught a

lesson and learn to look after the few possessions we have.

When I completed my harangue, all the monks were sitting

bolt upright, ashen-faced and silent. I waited a while, expect-

ing the culprit to confess, but none of the monks did. They all

sat rigid, silent and waiting.

Tôi có tiếng là dịu ngọt như mật thiệt nhưng hôm ấy tôi nồng cay còn hơn ớt Thái. Họ cần học bài học cẩn thận và quý trọng vật thực thí chủ cúng dường. Tất cả ngồi thẳng lưng, im phăng phắc. Tôi đề cập đến cái búa bỏ quên ngoài sân và đợi người nhận lỗi. Nhưng không thấy ai lên tiếng.

 

I felt very disillusioned with my fellow monks as I got up

to go out of the hall. At the very least, I would have thought,

the monk responsible for leaving the hammer out in the grass

would have the guts to confess and apologise. Perhaps my

talk had been too harsh?

Thất vọng, tôi đứng dậy bước ra ngoài. Tuy nhiên tôi vẫn còn chút tin tưởng rằng rồi sẽ có một sư đến nói với tôi lời thú tội và xin lỗi. Lúc nãy sư ấy không dám nói lên có lẽ vì sắc mặt hầm hầm của tôi, tôi nghĩ vậy.

 

As I walked out of the hall, I suddenly realised why none

of the monks had admitted responsibility. I turned around

and went back inside the hall. ‘Monks,’ I announced, ‘I’ve found out who left that hammer out in the grass. It was me!’

Vừa ra khỏi đường, tôi trực nhớ lại và vội vã quay trở vô. Tôi nói với các sư còn đang ngồi đó: “Thưa các sư tôi đã tìm ra người bỏ quên búa rồi. Chính là tôi!”

 

I had clean forgotten that it was I who had been working

outside and, in haste, had failed to put the hammer away.

Even during my fiery talk, the memory had eluded me. Only

after telling all my monks off did it all come back to me, in

both senses of the meaning. It was I who had done it. Oooh!

That was embarrassing!

Fortunately, we are all allowed to make mistakes in my

monastery, even the abbot.

Hôm trước tôi làm việc ngoài vườn, lật đật đi vì một chuyện gì đó, quên đem cái búa vô cất. Hồi nãy lúc tôi “giảng” vì giận, tâm trí tôi thiếu sáng suốt. Chỉ khi “tuôn giận” ra rồi tôi mới sáng ra và nhớ lại lỗi mình. Bối rối vô cùng! Phải không các bạn?

Rất may các sư chúng tôi “được phép lầm lỗi” trong tự viện. Kể cả sư trụ trì.

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/p147a887/chuong-10-
  2. https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
  3. https://www.youtube.com/watch?v=KRX2xO5h8oI