87. Cười Theo – Laughing at yourself – Song ngữ

Opening The Door Of Your Heart, And Other Buddhist Tales Of Happiness

Mở Rộng Cửa Tâm Mình

English: Ajahn Brahm

Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi

Compile: Lotus group

 

Chương 10: Freedom and humility – Tự do và khiêm cung

 

  1. Laughing at yourself – Cười Theo

 

One of the best pieces of advice I received as a young schoolteacher was that when you make a mistake and your class starts laughing, then you laugh too.
That way, your students are never laughing at you, but with you.
Hồi thời đi dạy bên Anh, tôi được khuyên nên cười theo học sinh đang cười lỗi lầm của mình. Cười theo như là vậy, học sinh không cười mình mà cười với mình.

 

Many years later, as a teaching monk in Perth, I would be
invited to high schools to give a lesson on Buddhism. The
teenage Western schoolkids would often test me out by trying
to embarrass me. Once when I asked for questions from the
class, at the end of my description of Buddhist culture, a four-
teen-year-old schoolgirl raised her hand and asked: ‘Do girls
turn you on, then?’ Fortunately, the other girls in the class came to my rescue
and scolded the young girl for embarrassing them all. As for me, I laughed and noted the incident down as material for my next talk.
Sau này làm sư, tôi có dịp trở lại trường, trường trung học tại Perth, để giảng về Phật giáo. Nhiều lần tôi bị học sinh thanh thiếu niên “chọc quê” bằng cách “thử sư.” Lần nọ sau khi tôi kết thúc bài giảng về văn hóa Phật giáo, một nữ sinh lối mười bốn tuổi giơ tay hóm hỉnh hỏi: “Sư có bị động dục khi bị con gái “chài” không sư?” Rất may, các nữ sinh khác la cô bé đã làm họ quê. Nhưng tôi cười rồi ghi lại câu chuyện để làm đề tài cho lần giảng tới.

 

On another occasion, I was walking along a main city street when some schoolgirls approached me. ‘Hi!’ they said in the most friendly of manners, ‘Do you remember us? You came to give a talk at our school a short time ago.’
Một lần khác tôi bị nhiều nữ sinh chạy theo lúc tôi đi bộ trên lề ngoài phố. Một cô nhanh nhẹn chào và ranh mãnh hỏi: “Sư có nhớ tụi con không? Sư đến trường tụi con thuyết pháp vài tháng trước đó!”

 

‘I am flattered that you remember me,’ I replied.
‘We’ll never forget you,’ said one of the girls, ‘How can we ever forget a monk named “Bra”!’

“Sư rất hân hạnh được các cô còn nhớ sư”

Cô đáp ngay: “Làm sao tụi con quên được tên “Bra” (cái nịt vú của phụ nữ) của Sư!”

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/p147a886/chuong-9-
  2. https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
  3. https://tybennett.com/can-you-laugh-at-yourself/