84. Thế giới tự do – The Free World – Song ngữ

Opening The Door Of Your Heart, And Other Buddhist Tales Of Happiness

Mở Rộng Cửa Tâm Mình

English: Ajahn Brahm

Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi

Compile: Lotus group

 

 Chương 10: Freedom and humility – Tự do và khiêm cung

 

  1. The Free World – Thế giới tự do

 

For several weeks, one of my fellow monks had been teaching meditation in a new maximum-security prison close to Perth. The small group of prisoners
had come to know and respect the monk well. At the end of one session, they began to ask him about his routine in a Buddhist monastery.

Suốt mấy tuần qua, tỷ kheo bạn của tôi có duyên đạy thiền cho các tội phạm bị án nặng trong một nhà tù tại Perth. Hầu hết các tù nhân rất lễ độ và thân thiện. Có lần họ hỏi sư thỉnh giảng về đời sống trong tự viện.


‘We have to get up a 4.00 a.m. every morning,’ he began.
‘Sometimes it is very cold because our small rooms don’t have
heaters. We eat only one meal a day, all mixed together in the
one bowl. In the afternoon and at night-time we can eat noth-
ing at all. There is no sex or alcohol, of course. Nor do we
have television, radio or music. We never watch movies, nor
can we play sport. We talk little, work hard and spend our
free time sitting cross-legged watching our breath. We sleep
on the floor.’

“Chúng tôi dậy lúc 4:00 giờ sáng,” sư kể, “Bấy giờ rất lạnh vì cốc chúng tôi không có lò sưởi. Chúng tôi chỉ dùng một bữa trong ngày, trước ngọ; thức ăn được đựng chung trong bình bát. Dĩ nhiên là không có tình dục và rượu chè. Cũng không có máy truyền hình, truyền thanh hay nhạc. Sư không được xem chiếu bóng hay chơi thể thao. Chúng tôi nói ít, làm nhiều và dành thời giờ rỗi rãi ngồi xuống thiền theo dõi hơi thở. Chúng tôi ngủ dưới sàn.”


The inmates were stunned at the spartan austerity of our
monastic life. It made their high-security prison appear like a
five-star hotel in comparison. In fact, one of the prisoners was
so moved with sympathy for the plight of their monk friend
that he forgot where he was and said: ‘That’s terrible living in
your monastery. Why don’t you come in here and stay with
us?’ The monk told me that everyone in the room cracked up
with laughter. So did I when he related the incident. Then I
began to contemplate it deeply.
Các tù nhân rất đỗi ngạc nhiên, không ngờ các sư chúng tôi phải sống khắc khổ như vậy. So sánh, họ có cảm tưởng họ đang ở trong khách sạn năm sao. Thực tế là có một tù nhân thấy tội nghiệp các sư nên ngỏ lời: “Xin mời sư vô đây sống chung với chúng tôi.” Sư bạn tôi kể rằng ai nghe sư lặp lại cũng đều bật cười. Tôi nghe tôi cũng không thể nín cười. Nhưng tôi cũng không thể không suy tư!

 

It is true that my monastery is far more ascetic than the
severest of prisons for society’s felons, yet many come to stay
of their free will, and are happy here. Whereas many want to
escape from the well-appointed prison, and are unhappy
there. Why? It is because, in my monastery, the inmates want to be
there; in a prison, the inmates don’t want to be there. That is
the difference.
Thật tình thì tự viện tôi có vẻ khổ hạnh hơn các nhà tù khắc khe nhất của các tội đồ tàn ác, nhưng tự viện tôi dành cho mọi người sự tự do hoàn toàn và mọi người đều hạnh phúc. Còn nhà tù dầu có đầy đủ tiện nghi thế mấy đi nữa cũng là nhà tù, tức là nơi tù nhân không được tự do và thiếu hạnh phúc. Do đó, tự viện là nơi người ta muốn tới còn nhà tù là nơi người ta muốn trốn.

 

Any place you don’t want to be, no matter how comforta-
ble, is a prison for you. This is the real meaning of the word
‘prison’—any situation where you don’t want to be. If you are
in a job where you don’t want to be, then you are in a prison.
If you are in a relationship where you don’t want to be, you
are also in a prison. If you are in a sick and painful body
where you don’t want to be, then that too is a prison for you.
A prison is any situation where you don’t want to be.

Nói rộng ra, chỗ nào bạn không muốn ở là nhà tù đối với bạn. Đó là ý nghĩa đích thực của hai chữ “nhà tù”. Nếu bạn không thích công việc bạn đang làm, bạn đang bị tù. Nếu thân bạn đang lâm bệnh, bạn đang ở trong tù. Nhà tù là tình trạng trong ấy bạn không thấy có hạnh phúc.

 

So how do you escape from the many prisons of life?
Easy. Just change your perception of your situation into
‘wanting to be there’. Even in San Quentin, or the next best
thing—my monastery—when you want to be there, then it is
no longer a prison for you. By changing your perception of
your job, relationship or sick body, and by accepting the situa-
tion rather than not wanting it, then it no longer feels like a
prison. When you are content to be here, then you are free.
Vậy làm thế nào để bạn vượt ra khỏi các nhà tù của cuộc đời? Dễ lắm. Bạn chỉ cần thay đổi quan niệm “không muốn ở trong đó” thành “muốn ở trong đó”. Vậy San Quentin (là nhà tù đầu tiên của bang California. Được xây năm 1852, tại San Quentin, quận Martin, được xem như nhà tù khắc nghiệt nhất và từng xử tử hình nhiều tội nhân nhất trên toàn nước Mỹ) hay tự viện của tôi sẽ không thể gọi là nhà tù nếu bạn “muốn ở trong đó”. Thay đổi quan niệm về công ăn việc làm, bệnh tật, hay một trạng thái tình huống nào đó, bạn sẽ xóa bỏ các nhà tù liên hệ. Khi bạn mãn nguyện, bạn tự do.

 

Freedom is being content to be where you are. Prison is
wanting to be somewhere else. The Free World is the world
experienced by one who is content. The real freedom is free-
dom from desire, never freedom of desire.

Tự do đi đôi với mãn nguyện cũng như hễ nói nhà tù là thấy ngay ý muốn thoát ra. Thế giới tự do là nơi mà ra đi không thể nào gọi là có tự do được. Và, tự do thật sự là tự do khỏi ái dục chớ không phải tự do chạy theo dục ái.

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/p147a886/chuong-9-
  2. https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
  3. https://www.amazon.com/Free-World-Boyd-Holbrook/dp/B01M9AK74T