61. Chương 7: Trí tuệ là gì? – What is wisdom? – Song ngữ

Opening The Door Of Your Heart, And Other Buddhist Tales Of Happiness

Mở Rộng Cửa Tâm Mình

English: Ajahn Brahm

Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi

Compile: Lotus group

 

Chương 7: Trí Tuệ Và Nội Tĩnh – Wisdom and Inner Silence

 

What is wisdom? – Trí tuệ là gì?

 

While still a student, I would spend most of my summer vacations walking and camping in the highlands of Scotland. I delighted in the solitude, beauty and peace of the Scottish mountains.

Trong đời sinh viên, mỗi lần hè về, tôi thường lên miền cao nguyên Scotland du ngoạn. Tôi rất thích vẻ đẹp thiên nhiên và sự tĩnh lặng của núi rừng trên đó.

 

One memorable afternoon, I was ambling by the ocean along a narrow road, which wound along the headlands and inlets of the far north. The warm, bright sun was like as pot light for the extraordinary beauty around me. The moorland was an endless sweep of velvety grass in the fresh green of springtime; the cliffs had been sculpted like cathedrals soaring high above the swirling sea; the ocean was the blue of late evening, as if scattered with fairy lights sparkling and twinkling in the sunrays; and small green and brown rock islands seemed to surf on the waves as far as the haze-line of the horizon. Even the gulls and the terns were gliding and wheeling—in euphoria, I was certain. It was nature showing its finest, in one of the most scenic parts of our world, on a day of sunny glory.

Một chiều nọ tôi nhẹ bước thong dong trên con đường mòn quanh co theo các mũi, ghềnh dọc biển xanh trên mạn Bắc. Ánh tà dương chiếu rạng tạo một khung cảnh vô vàn ngoạn mục. Đồng hoang bên dưới trải rộng một thảm cỏ màu lá mạ mút tận chân trời. Nhiều thành đá vươn cao như thánh đường chót vót. Biển xanh phản chiếu ánh nắng chiều long lanh ngoạn mục. Nhiều cụm đá xám là đà trên mặt nước, đó đây xa tít ngoài khơi. Hải âu bay lượn nhởn nhơ tạo nhiều chấm phá màu trắng tinh trên nền trời tím thẳm. Thiên nhiên. Ôi, thiên nhiên tuyệt vời, và một buổi chiều tà khó quên!

 

I was skipping along in spite of my heavy back pack. I was joyous, without a care, high on the inspiration from nature. Ahead of me, I saw a small car parked by the roadside next to the cliff. Immediately, I imagined that its driver had also been overcome by the beauty of the day here and had stopped to drink its ambrosia. When I was close enough to the car to see through its back window, I was disappointed and dismayed. The single occupant of that vehicle, a middle-aged man, was reading a newspaper.

Tôi thả bộ với chiếc xách bộ hành trên vai. Tôi hân hoan chào đón thiên nhiên. Qua khúc quanh tôi nhìn thấy trước mặt mình một chiếc xe hơi nhỏ đậu sát bên lề hướng mũi về phía ghềnh đá cao. Tôi tưởng tượng người ngồi trên xe đang say sưa thưởng ngoạn cảnh đẹp trời ban, như tôi. Nhưng tôi thất vọng ê chề khi tới gần thấy ông đọc báo.

 

The newspaper was so big, it blocked the whole view of the world around him. Instead of seeing ocean and cliff and island and grassland, all he could see was war and politics and scandals and sport. That newspaper was wide, yet very thin. Only a few millimeters on the other side of that black dreary newsprint lay the pure rainbow-colored elation of nature. I thought to take out a pair of scissors from my pack, and cut a small hole in his newspaper, so he could see what was on the other side of the article on the economy he was reading. But he was a big hairy Scotsman, and I was a scrawny underfed student. I left him to read about the world, while I danced on into it.

Tờ báo mở rộng che lấp trọn khung trời biển mênh mông trước mặt ông. Tờ báo mỏng này thật quái ác! Tôi muốn lấy kéo khoét một lỗ ngay trên bài ông đang dán để ông có dịp nhìn thấy muôn màu sắc bên kia làn giấy đặc chữ sậm sì. Nhưng tôi không dám vì tôi chỉ là một cậu sinh viên đói ăn so với ông, một nông dân vạm vỡ. Tôi để ông yên đọc tin tức quốc tế còn tôi vui với bước chân phiêu lãng của mình.

 

Our minds are mostly occupied with the sort of stuff that fills newspapers: wars in our relationships, politics in family and at work, personal scandals which upset us so, and the sport of our carnal pleasures. If we do not know how to putdown that ‘newspaper in our mind’ from time to time, if that is what we are obsessed with, if that is all we know—then we will never experience the unsullied joy and peace of nature at is finest. We will never know wisdom.

Thấy đâu nói đó, chớ tôi biết chúng ta ai ai cũng bị nhồi nhét bởi các tin tức dồn dập: giặc giã, chính trị, kinh tế, xã hội, thể thao, chuyện gia đình, công việc làm ăn và cả những tin “xe cán chó” (tiếng lóng chỉ những tin tức ( chuyện) không quan trọng đăng trên báo để lấp những chỗ trống) nữa. Nếu chúng ta không biết cách xếp “tờ báo tâm” này lại, dầu chỉ là thỉnh thoảng, mà cứ để nó luôn mở trước mắt, chúng ta sẽ không bao giờ thưởng thức được niềm vui thanh tịnh và cảnh an lành mà thiên nhiên lúc nào cũng sẵn dành cho chúng ta. Và dĩ nhiên chúng ta không thể tự hào mình là người có trí tuệ được.

 

Sources:

Tài liệu tham khảo:

  1. https://tienvnguyen.net/p147a884/chuong-7-
  2. https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
  3. https://www.youtube.com/watch?v=fCCb10yBduA
  4. https://www.youtube.com/watch?v=zQuX9Gbk5oI