102. Làm vơi nỗi u sầu của tang chế – The lighter side of death – Song ngữ
Opening The Door Of Your Heart, And Other Buddhist Tales Of Happiness
Mở Rộng Cửa Tâm Mình
English: Ajahn Brahm
Việt ngữ: Chơn Quán Trần-ngọc Lợi
Compile: Lotus group
Chương 11: Suffering and letting go – Khổ đau và buông xả
- The lighter side of death – Làm vơi nỗi u sầu của tang chế
As a Buddhist monk, I often have to deal with death. It is part of my job to conduct Buddhist funeral services. As a result, I know many of the funeral
directors in Perth on a personal basis. Perhaps it is because of the requirement for public solemnity that in private they show a great sense of humour.
Làm sư tôi có nhiệm vụ cử hành tang lễ và thường trực diện với cái chết. Do đó tôi quen – quen khá thân với nhiều giám đốc nhà quàn. Họ luôn luôn nghiêm trang trong tang lễ nhưng rất hài hước trong đời tư.
For instance, one funeral director told me of a cemetery in
South Australia located in a clay-based hollow. They had seen
it happen several times, they told me, that just after they had
lowered the coffin into the grave, a heavy shower would
come and water would pour into the hole. With the priest say-
ing the prayers, the coffin would slowly float up into full
view!
Ví dụ có một giám đốc từng kể cho tôi nghe chuyện của cái nghĩa địa trong vùng đất sét trũng sâu ở miền Nam Úc. Hễ có hạ huyệt là có mưa lớn. Và trong lúc cha xứ làm lễ, quan tài từ từ nổi lên!
Then there was the vicar in Perth who, at the very begin-
ning of the service, inadvertently leant on all of the buttons on
the lectern. All at once, and in the middle of his reading, the
coffin began moving through the curtain, his microphone cut
out, and the bugle calls of The Last Post reverberated through
the chapel! It didn’t help that the deceased was a pacifist.
Một chuyện khác: trong lúc đọc kinh, cha sở ở Perth vô ý dựa vào hàng nút trên bục giảng khiến âm thanh bị tắt, nhạc kèn đám ma thổi bản Last Post (Last Post là bản nhạc dùng trong các tang lễ quân lực để tiễn người chiến sĩ ra đi vĩnh viễn. Sử dụng lần đầu tiên trong quân lực hoàng gia Anh. Thường thổi bằng kèn đồng bugle.) vang vang và quan tài lù lù chạy ra qua màn chắn. Chuyện xảy ra làm nhiều người dự đám tang nghĩ quấy rằng thân xác trong quan tài kia không thể nào là một người ôn hòa trong lúc sanh tiền!
One particular funeral director was of the habit of telling
me jokes as we walked together ahead of the hearse, and the
following cortege, through the cemetery to the grave side. At
the punch line to each of his jokes, which were all very funny,
he would dig me in the ribs with his elbow and try to make
me laugh. It was all I could do to resist laughing out loud. So,
as we approached the place for the service I had to tell him
very firmly to stop misbehaving so I could arrange my face in
a countenance more befitting to the occasion. That only
incited him to begin another joke, the swine!
Một giám đốc khác có tật nói giễu lúc cùng tôi đi trước xe tang trên đường từ nhà quàn tới nghĩa địa. Sau mỗi chuyện – mà chuyện nào cũng đáng cười hết – ông thúc cùi chỏ cho tôi cười. Tôi không sao không cười nhưng không dám cười ra tiếng. Biết vậy, tôi luôn luôn nhắc ông đừng giễu lúc tôi làm lễ; tôi cần bộ mặt nghiêm nghị. Yêu cầu của tôi chỉ làm ông giễu thêm.
Over the years, though, I have learned to lighten up at my
Buddhist funerals. A few years ago, I summoned up the cour-
age to tell a joke for the first time at a funeral service. Shortly
after I began the joke, the funeral director, standing at the
back of the bereaved, figured out what I was about to do and
made faces at me, desperately trying to make me stop. It is
simply not done to crack a joke at a funeral service. But I was
determined. The funeral director’s face went whiter than one
of his corpses. At the end of the joke, the mourners in the
chapel broke freely into laughter, and the funeral director’s
once-contorted face relaxed with relief. The family and
friends all congratulated me afterwards. They said how much
the deceased would have enjoyed that particular joke and
how he would have been pleased that his loved ones had sent
him off with a smile. I often tell that joke at funeral services
now. Why not? Would you like your relations and friends to
hear me tell a joke at your funeral service? Every time I have
asked that question, the answer is always ‘Yes!’
So, what was that joke?
Lâu rồi tôi học và biết phải làm gì để đám tang bớt u buồn. Lần nọ cách nay khá lâu, tôi bậm gan kể câu chuyện vui trong đám tang tôi chủ lễ. Sau khi tôi bắt đầu câu chuyện, ông giám đốc tang lễ đứng sau đám người đưa tang ra dấu cho tôi ngưng vì ông nghĩ không nên làm như vậy trong nhà quàn. Nhưng tôi cứ tiếp tục khiến mặt ông còn nhăn hơn mặt thân chủ của ông đang bật cười. Họ nói người quá cố chắc sẽ vui nhiều khi thấy thân thuộc đưa ông đi bằng nụ cười nở trên môi. Từ đó tôi bắt đầu kể chuyện vui trong đám tang nhằm mục đích làm vơi đi phần nào nỗi u sầu của thân quyến và các bạn bè đi đưa.
Tại sao không phải không các bạn? Và bạn có muốn tôi kể chuyện cười trong đám tang của bạn không? Mỗi lần tôi hỏi như vậy, thính chúng đều đồng thanh đáp, “Muốn!”
Vậy thì có gì mà phải lo! Và dưới đây là một chuyện:
An elderly couple had been together so long that when
one passed away, the other died only a few days later. Thus
they appeared in heaven together. A beautiful angel took
them both to an impressive mansion on top of a cliff overlook-
ing the ocean. In this life, only billionaires could afford such
outstanding real estate. The angel announced that the man-
sion was theirs as their heavenly reward.
Có hai ông bà nọ sống chung nhau rất lâu, cho đến già khụ. Lúc ông chết bà chết theo chỉ vài hôm sau đó. Cả hai đều lên thiên đường, họ được một tiên nữ duyên dáng đưa đến một biệt thự to trên ngọn đồi có sóng vỗ quanh năm, thứ biệt thự mà đại phú gia mới tạo nổi trên thế gian này. Tiên nữ trình rằng biệt thự này là phần thưởng tiên giới của hai ông bà.
The husband had been a practical man and immediately
said, ‘That’s all very well, but I don’t think we could afford
the annual council rates on such a big property.’
The angel smiled sweetly and told them that there were
no government taxes on property in heaven. Then he took the
couple on a tour of the many rooms in the mansion. Each
room was furnished in exquisite taste, some with antique fur-
niture, some with modern. Priceless chandeliers dripped from
many ceilings. Taps of solid gold gleamed in every bathroom.
There were DVD systems and state-of-the-art widescreen tele-
visions. At the end of the tour, the angel said that if there was
anything they didn’t like, just let him know and he would
change it at once. This was their heavenly reward.
Là người thực tế, ông vội nói: “Rất tuyệt nhưng chúng tôi làm sao đóng thuế nổi?” Tiên nữ mỉm cười, thưa rằng trên thiên đường không có thuế nhà đất. Nói xong, tiên nữ đưa ông bà đi một vòng xem biệt thự. Tất cả các phòng đều được trang hoàng bàn ghế, tủ giường hoặc cổ hoặc tân, rất đắt tiền. Đèn trần cái nào cái nấy đều lộng lẫy. Bồn rửa mặt, bàn cầu bằng vàng đặc. Truyền hình đầu máy thứ tối tân nhất thế giới. Sau khi xem qua hết rồi, tiên nữ trịnh trọng trình đó là quà tiên giới của ông bà. Nếu có món nào ông bà không vừa ý, xin báo cho biết là có người đến thay ngay.
The husband had been reckoning the value of all the con-
tents and said, ‘These are very expensive furnishings. I don’t
think we could afford the property insurance premium.’
The angel rolled his eyes and told them gently that thieves
weren’t allowed to enter heaven, so there wasn’t any need for
property insurance.
Ông không che giấu sự e ngại và nói thẳng với tiên nữ rằng ông bà không đủ tiền đóng bảo hiểm cho các thứ quý hiếm như vậy. Cô tiên nữ đáp ngay rằng trên thiên đường không có trộm cắp nên không cần phải bảo kê.
Then he led them both downstairs to the
mansion’s triple-spaced garage. There was a huge, new SUV
four-wheel drive next to a glittering Rolls- Royce Touring lim-
ousine, and the third car was a limited edition red Ferrari
sports car with retractable roof. The husband had always
wanted a powerful sports car in his earthly life, but could
only dream of ever owning one. The angel said that if they
wished to change the models, or the colours, they should not
hesitate to let him know. This was their heavenly reward.
The husband glumly said, ‘Even if we could afford the
vehicle registration fees, which we can’t, what’s the point of a
fast sports car these days? I’ll only end up getting fined for
speeding.’
Tiếp theo tiên nữ đưa ông bà ra nhà xe. Ba chiếc xe hiệu đang đậu chờ ông bà trong nhà xe ba gian rộng rãi này. Chiếc SUV (Viết tắt của chữ Sport Utility Venicle) đồ sộ, hai cầu, chạy luồn bốn bánh. Chiếc Touring Limousine Rolls – Royce sang trọng. Và không thấy lúc còn dưới thế. Tiên nữ xin ông bà cứ tự tiện thay đổi kiểu hay màu, chỉ cần báo là có liền. Đó là quà tiên cảnh của ông bà.
Ông lo lắng nói: “Dẫu chúng tôi có thể đóng thuế số xe, điều mà chúng tôi không thể, chúng tôi cũng không dám nhận xe, vì xe thể thao để làm gì, nếu không muốn nói là để bị phạt vì chạy quá tốc độ!”
The angel shook his head and told them patiently that
there were no vehicle registration fees up in heaven, nor were
there any speed cameras. He could drive the Ferrari as fast as
he liked. Then the angel opened the garage doors. On the
opposite side of the road was a magnificent eighteen-hole golf
course. The angel said that they knew up in heaven how
much the husband liked his golf, adding that this wonderful
golf course had been designed by Tiger Woods himself.
Still the husband looked unhappy as he said, ‘That is an
expensive looking golf club, judging by the clubhouse, and I
don’t think I could afford the club fees.’
The angel groaned, then recovering his saintly composure
reassured the husband that there are no fees in heaven. More-
over, in golf courses in heaven you never have to queue to tee
off, the ball always misses the bunkers, and the greens are so
designed that whichever way you putt the ball, it will always
curl into the hole. This was their heavenly reward.
Tiên nữ lắc đầu thưa rằng trên thiên đường không có thuế bảng số cũng như không có công an rình bấm tốc độ. Ông có thể lái Ferrari chạy mau chậm gì tùy ý. Rồi cô bấm nút mở cửa nhà xe. Bên kia đường là sân gôn mười tám lỗ. Tiên nữ thưa tuy ở trên thiên đường nhưng ai cũng biết ông thích chơi gôn nên đã nhờ Tiger Woods (Tiger Woods (1975 – ) là nhà vô địch thế giới về gôn hiện nay, từng đoạt nhiều giải quốc tế lớn hàng năm từ 1997. Cha ông là người Mỹ da đen và mẹ ông là người Thái) cố vấn thiết kế sân gôn tuyệt vời này.
“Sân gôn này ắt phải thâu hội phí rất đắt” ông nói, “tôi không nghĩ tôi có thể đóng nổi!”
Tiên nữ thưa: “Không có hội phí, nguyệt liễm trên thiên đường.” Cô nói thêm: “Vả lại trên sân này ông không phải cắm cơ mới đánh banh được. Banh biết tránh chướng ngại và luôn luôn về lỗ một cách chính xác. Đó là món quà tiên cảnh của ông bà.”
After the angel left them, the husband began to scold his
wife. He was so angry with her that he yelled and ranted and
reprimanded her something terrible. She couldn’t understand
why he was so angry.
‘Why are you so upset at me?’ she pleaded, ‘We have this
wonderful mansion and lovely furniture. You’ve got your
Ferrari, which you may drive as fast as you want, and a golf
course just across the road. Why are you so angry at me?’
‘Because, wife,’ the husband said bitterly, ‘if it wasn’t for
all that health food you gave me, I could have been up here
years ago!’
Sau khi tiên nữ xin cáo lui và ra về, ông la bà, la mắng một cách dữ dội. Ngạc nhiên, bà hỏi:
“Tại sao ông la rầy tôi? Chúng ta được một biệt thự sang trọng nguy nga, bàn ghế lộng lẫy, xe Ferrari mà ông từng mơ ước, và sân gôn tuyệt vời kế bên nhà. Ông còn muốn gì nữa chớ? Và tại sao ông giận tôi quá đáng như vậy?
“Tại bà hết,” ông chua chát nói, “tại dưới đó bà dọn cho tôi toàn món dinh dưỡng. Nếu không tôi đã lên đây từ lâu rồi!”
Sources:
Tài liệu tham khảo:
- https://tienvnguyen.net/p147a888/chuong-11-
- https://www.bps.lk/olib/bp/bp619s_Brahm_Opening-The-Doors-Of-Your-Heart.pdf
- https://www.audible.com/pd/Heavenly-Rewards-Audiobook/1545912017
- https://www.teepublic.com/mug/2933182-the-lighter-side-of-sudden-death